Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1379 - Chương 1379:

Chương 1379:

Quân trưởng Hàn cùng Quân trưởng Vạn đi ra tới, nhưng mà bước chân của bọn họ bị tiếng nói của Đường Thiếu Phong làm cho ngừng lại.

“Hay cho họ Mạnh. Ông kiêu ngạo cuồng vọng như vậy sao? Hại chết anh trai tôi, thi thể anh ấy còn chưa có lạnh đâu, đã muốn tước quyền đoạt vị, thiên hạ sao có loại tiểu nhân bỉ ổi như ông? Ông tiểu nhân như vậy, sao có thể làm thủ lĩnh Đường Minh?” Đường Thiếu Phong lạnh lùng quát.

Lời nói khí phách của Đường Thiếu Phong lọt vào tai Mạnh Hồng Nguyên khác nào tiếng cho sủa.

Ông ta trào phúng cười lớn, “Thằng nhóc, ngươi quá ngây thơ rồi. Ngươi thật sự cho rằng, Đường Minh này tồn tại bằng đạo nghĩa giang hộ sao? Dựa vào là thực lực? Có đủ sao? Quân trưởng Hàn, quân trưởng Vạn, hai người còn thất thần ở đó làm gì? Buổi tối hôm nay, ai dám ngăn cản tôi lên làm thủ lĩnh Đường Minh, giết không tha!”

Quân trưởng Hàn, quân trưởng Vạn đi tới bên cạnh Mạnh Hồng Nguyên.

“Các vị, Đường Thiếu Đình đã chết, sau này tôi chính là thủ lĩnh…” Mạnh Hồng Nguyên đang đắc ý thì thì nhìn thấy từ trong đám đông có một người đang bước tới phía mình, khiến ông ta ngây người.

Người này, không phải vừa nãy mới ngã xuống, rớt vào bể bơi chết đuối sao?

Không phải Đường Thiếu Đình sao?

Anh đã thay bộ quân trang ướt sũng, đi giày bốt, quần jean, phía trên mặc một cái áo sơ mi đen, khoác bên ngoài một chiếc áo vest, tay còn cầm một cái khăn che trán, khí định thần nhàn, giống như một vị thần mới xuống trần.

“Đổng sự Mạnh, xin lỗi, khiến ông thất vọng rồi, tôi không chết!” Anh che cái trán lại, nhìn Mạnh Hồng Nguyên giống như hóa đá, nhàn nhạt nói.

Không lộ vui buồn, nhưng mà châm chọc.

Mạnh Hồng Nguyên ngây ngốc. Rõ ràng Đường Thiếu Đình bị ông ta tiêm một ống ma túy lớn, còn ngã từ trên tầng cao xuống…

Hơn nữa, rõ ràng lúc trước, hơi thở không khó, mạch không đập…

Sao hắn có thể làm như vậy?

“Ngươi, ngươi… như thế nào…” Mạnh Hồng Nguyên chỉ thẳng ngón tay vào Đường Thiếu Đình lắp bắp, “Đường Thiếu Đình, ngươi cho rằng ngươi không chết là ta sợ ngươi sao?!”

Mạnh Hồng Nguyên cố gắng trấn định, lấy lại vẻ kiêu ngạo nói, “Quân trưởng Hàn, quân trưởng Vạn. Thực lực của chúng ta đủ để áp đảo hắn. Hiện giờ, tôi lệnh cho các người giết chết hai anh em bọn chúng!”

Ông ta vừa nói xong thì thấy súng của Quân trưởng Hàn, quân trưởng Vạn chĩa thẳng vào ông ta.

Tiếng bước chân vang lên, một nhóm bộ đội đặc chủng cầm súng tới, khống chế toàn bộ người của Mạnh Hồng Nguyên.

Mạnh Hồng Nguyên choáng váng, ngây người hết nhìn quân trưởng Hàn tới quân trưởng Vạn. Tổng cộng có 3 sư, bọn họ có 2 sư đoàn.

“Ngươi… các ngươi…” Mạnh Hồng Nguyên lắp bắp, ánh mắt ông ta dừng lại ở nụ cười trào phúng của Đường Thiếu Đình.

Đường Thiếu Đình nhấc cái khăn xuống, nhìn vết máu trên khăn rồi nhìn Mạnh Hồng Nguyên. “Họ Mạnh kia, cái con cáo già ông trăm phương nghìn kế lừa tôi tới dinh thự của ông, có ý đồ để tôi gậy ông đập lực ông, thật không ngờ được chính ông chủ động nhảy vào cái hố tôi đào sẵn cho ông!”

!!!

Mạnh Hồng Nguyên sững sờ.

“Ngươi… có ý gì?”

Đường Thiếu Phong đi tới trước mặt Mạnh Hồng Nguyên, cong miệng cười, “Lão Mạnh, ý của anh trai tôi là, anh trai tôi hôm nay cố ý tới nhà ông làm khách, giả vờ uống say, cố ý để ông hại. Trên thực tế, thân tín bên cạnh ông 80% đã là người của chúng ta. Ngay cả kẻ tiêm ma túy cho anh trai tôi cũng đã bị mua chuộc, thứ tiêm vào không phải là ma túy. Anh trai tôi không cố ý giả chết, sao có thể ép con cáo già ông diễn cái buổi đoạt quyền tước vị này chứ? Làm sao có thể để chúng tôi danh chính ngôn thuận diệt ông?”

Bình Luận (0)
Comment