Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1504 - Chương 1504:

Chương 1504:

Tiêu Đề: Cho anh thêm một cơ hội có được không?

Lúc bọn họ từ ngoại ô trở về nhà trong thành phố đã hơn bốn giờ sáng, Ninh Giai âm đã ngủ say trên đường đi, anh mở cửa định ôm cô xuống cô mới tỉnh.

Lục Bắc Trì kiên trì ôm cô vào đến cửa nhà họ, cô bị anh ôm đặt lên giường, cởi giày đắp chăn.

Anh đi đun nước nóng, chỉ chốc lát sau đã bưng một cốc nước nóng quay về đặt lên tủ đầu giường. Anh ngồi xuống bên cạnh giường, ánh mắt rơi vào khuôn mặt khí sắc kém của cô.

“Được rồi, lần trước em mang thai đúng không?” Mặc dù trong lòng như bị dao cứa nhưng anh vẫn không nhịn được hỏi.

Ninh Giai âm tựa ở đầu giường cúi thấp đầu nhìn chăn, chỉ chọn gật đầu.

Viên thuốc tránh thai đó đã hết, sáng sớm bị gọi đến đoàn làm phim cô bận rộn đến mức quên uống thuốc tránh thai, không ngờ mang thai thật...

Tính toán thời gian cũng đã hơn hai tháng, chẳng mấy chốc sẽ thành hình.

Lục Bắc Trì cũng không nói gì, anh ra khỏi phòng ngủ. Trong lúc vô tình cô thấy đôi mắt anh đỏ lên...

Trong phòng vệ sinh, Lục Bắc Trì nhìn bản thân trong gương, đấm vào gương, khuôn mặt của người đàn ông ghê tởm bỉ ổi trong gương vỡ tan thành vô số mảnh!

Từ nhỏ đến lớn anh chưa từng xem thường bản thân mình như thế!

Trong đầu anh từng vô số lần tưởng tượng đến cảnh con trai và con gái cưỡi trên bả vai mình, lúc này lại trở thành bọt biển! Anh hận mình đã không dùng biện pháp an toàn, càng hận bản thân đã không thực sự quan tâm cô.

Hiện tại cô cũng hận anh sao?

Một hồi lâu cuối cùng anh đã tỉnh táo, sau khi hút mấy điếu thuốc mới ra ngoài gọi điện.

"Hoa Hoa, bác sĩ dặn chị Ninh của em cần chú ý những gì?"

"Anh rể, bác sĩ dặn phải chú ý nghỉ ngơi, không thể mệt quá độ, tốt nhất nên nghỉ ngơi một thời gian!"

Nghe xong anh cúp máy.

--

Tỉnh dậy sau một giấc ngủ, cô ngửa đầu thất thần nhìn trần nhà, lờ mờ nhớ ra hôm qua lúc ngủ nửa tỉnh nửa mê hình như có một bàn tay luôn vuốt ve cô, là anh. Hình như sau đó anh còn ghé vào bụng cô khóc, nói rất nhiều câu như "Xin lỗi em"...

Anh vẫn muốn có con, nếu không sao lại ném thuốc tránh thai đi?

Cô đang định xuống giường thì anh đi vào. Anh mặc chiếc áo len dệt kim cô mua cho còn mặc thêm áo somi, dáng vẻ rất quê mùa.

"Hoa Hoa nói bác sĩ đã dặn em phải tĩnh dưỡng, đừng xuống giường! Muốn rửa mặt sao? Anh đi lấy nước cho em! Sảy thai và cở cữ giống nhau, em phải nghỉ ngơi thật tốt!" Anh trầm giọng nói.

Ninh Giai âm: ". . ."

"Bác sĩ nói không nghiêm trọng vậy đâu. Em rửa mặt xong sẽ đi. Lục Bắc Trì, anh đừng cản em, giữa chúng ta đã không thể nào..." Cô lạnh nhạt nói.

Cô vẫn muốn ly hôn!

Lục Bắc Trì ngồi bên giường ngẩng đầu nhìn cô, "Vợ, anh biết anh đã khiến em thất vọng! Cả đêm qua anh không chợp mắt, anh cảm thấy mình rất không xứng yêu em, thậm chí muốn buông tay... Nhưng anh không làm được... Cho anh thêm một cơ hội có được không?"

Cô nhìn đôi mắt đầy tơ máu của anh, cũng nhìn thấy vết thương trên mu bàn tay của anh, cô cau mày nhịn không được cầm tay anh, "Sao bị thương thế này? Sao không bôi thuốc lên?!"

Cô buột miệng trách móc, nhưng anh nghe thấy rất quan tâm.

Chút quan tâm này khiến trái tim chịu đủ tra tấn của Lục Bắc Trì thấy chút an ủi.

"Chút vết thương nhỏ là gì chứ. Anh ôm em đi đánh răng rửa mặt!" Anh nói rồi ôm cô vào phòng vệ sinh, lấy nước ấm bóp kem đánh răng cho cô.

Ninh Giai âm có chút thụ sủng nhược kinh.

Thật ra hai vợ chồng họ chưa bao giờ có cơ hội để ngủ chung, thức dậy, đánh răng, rửa mặt và ăn sáng cùng nhau trước đây.

Mà lúc này anh đứng bên cạnh cô đánh răng, trong lúc vô tình nhìn cô trong gương còn cười với cô. Khi cười đôi mắt anh cong cong thành hình trăng khuyết, cực đẹp trai!

Mấy năm qua một người yêu đơn phương như cô, đã không biết bao nhiêu lần tưởng tượng ra những điều tầm thường như vậy trong lòng ...

Bình Luận (0)
Comment