Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1531 - Chương 1531:

Chương 1531:

Tiêu Đề: Lục Chiến Qua chắc chắn đang trạch Lâm Dương cho bọn họ nhiều phiền phức!

Khương Dao Dao lên lầu đến phòng bọn họ tìm mấy lượt cũng không thấy Lâm Dương, ai mà ngờ, cô đang ở bên cạnh Lục Chiến Qua. Nhìn Lâm Dương đứng đó, đầu cúi thấp, đại gia Lục Chiến Qua thì đang ngồi, hình như đang răn dạy cô.

Lục Chiến Qua chắc chắn đang trạch Lâm Dương cho bọn họ nhiều phiền phức!

Khương Dao Dao trong lòng không ý tốt nghĩ.

“Chị Dao Dao, em không sao.” Lâm Dương vội nói, trong lòng nghĩ, Khương Dao Dao không phải hiểu lầm cô và Cổn gia chung một chân sao, nếu thật sự hiểu lầm cho cô ta ghen chết.

“Anh Tiểu Cổn, cám ơn anh chuyện tối nay, Dương Dương nhà em đã gây phiền phức cho mọi người rồi.” Khương Dao Dao vội đi lên trước, kéo Dương Dương qua, ôm lấy vai cô, bộ dạng người chị nói thay em gái.

Ánh mắt Cổn gia không rời màn hình ti vi, mặt không biểu tình cũng không nói lời nào, nhưng bộ dạng như vậy cũng dọa khiếp người.

Nếu không phải cô phát thanh viên trên ti vi không ngừng nói, thì không khí ngột ngạt này cũng có thể làm chết người sống, lúc này Lâm Dương một câu cũng không dám lên tiếng.

Nhưng Khương Dao Dao làm sao mà bỏ qua cơ hội tốt như vậy để nói chuyện cùng với Lục Tiểu Cổn chứ, “Anh Tiểu Cổn, sao này em sẽ nhìn chằm chằm Dương Dương, bọn em sẽ không đi đến những nơi như thế nữa, cũng không cho em ấy qua lại với người trên xã hội nữa, tối này thật sự phiền anh đi tìm Dương Dương nhà em rồi!”

Lúc cô nói chuyện, Lâm Dương có thể cảm nhận rỏ ràng không khí càng ngột ngạt hơn.

“Chị Dao Dao, không còn sớm nữa, chúng ta nhanh về phòng đi.”Cô nói xong liền kéo Dao Dao đi về phía cửa.

Khương Dao Dao không cam tâm tình nguyện bị cô kéo đi, “Dương Dương, em làm gì vậy, chị với anh ấy còn chưa nói xong mà!”

Lâm Dương:”..”

Nói cứ như Cổn gia có nói chuyện với chị không bằng.

Bọn họ nhanh chóng đi về cửa phòng thì thấy Khương Phong đang đứng trên lầu đợi bọn họ về, trên tay anh đang cầm một cụt đá chườm mặt, “Anh Phong, anh không sao chứ?”

“Không sao, hai đưa không sao thì tốt rồi, Dao Dao, sau này không được đến những nới như vậy nữa, để ông biết thì hai đứa sẽ bị kéo về ngay.” Khương Phong cảnh cáo một câu rồi đi.

Khương Dao Dao nghĩ đến chuyện tối nay thì nín nhịn lại, vốn muốn để Lục Tiểu Cổn ra mặt vì cô, kết quả lại biến thành Lâm Dương.

“Dương Dương, tối này nếu chị không kêu Cổn gia đi cứu em, thì em chết chắc rồi!” Sau khi vào phòng Khương Dao Dao liền khoe khoang mình có thể diện mới có thể mời Lục Tiểu Cổn ra mặt,

Nào biết bọn họ vừa ra cửa không lâu thì Lục Tiểu Cổn đã đi tìm Lâm Dương.

“Cám ơn chị Dao Dao, thật là vất vả cho chị quá!” Lâm Dương thành thật nói.

Khương Dao Dao cảm thấy mình rất hơn người, “Vừa nãy sau khi quay về, lúc ở trong phòng anh ấy nói gì với em vậy!”

“Cổn gia đang răn dạy em, nói em không nghe lời khuyên lại đến quán rượu chơi, sau này mà xảy ra nữa anh ấy sẽ không lo nữa đâu.” Lâm Dương nào có thể nói là cô đang giúp Lục Tiểu Cổn xử lý vết thương, nếu nói thật Khương Dao Dao không ghen đến muốn giết cô mới lạ.

Khương Dao Dao: Tôi đến cơ hội để anh ấy răn dạy cũng không có.

Lúc Lâm Dương chuẩn bị đi tắm, lúc cởi quần áo ra mới nhới sợi dây chuỗi đang ở chổ anh, mà điện thoại của cô thì mất rồi.

Để đề phòng Khương Dao Dao đi theo cô, cô đợi Khương Dao Dao đi tắm mới ra khỏi cửa, ở Cố Thành cũng có sở cảnh sát, cô muốn đi hỏi xem có thể lấy lại được điện thoại bị đám người trong quán rượu cướp đi không.

Cô vừa ra khỏi phòng khách được vài bước thì bị người ở phía sau kéo cổ áo lại.

Nghĩ cũng không nghĩ là ai.

“Cổn, Cổn gia, điện thoại của tôi mất rồi, tôi đến sở cảnh sát hỏi xem.” Không cần anh hỏi cô liền thành thật khai báo.

Bình Luận (0)
Comment