Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1566 - Chương 1566:

Chương 1566:

Lâm Dương biết, chắc chắn Nguyên Tiêu sẽ hỏi cô.

“Dương Dương, thẳng thắn sẽ được tha, kháng cự sẽ bị nghiêm trị. Cậu với học trưởng Lục rốt cuộc là như thế nào?” Trưởng phòng ngồi trên giường trong cùng lên tiếng thẩm vấn.

“Chính là ngẫu nhiên gặp ở nhà ăn, chào hỏi nhau, cùng nhau ngồi ăn cơm!” Lâm Dương xem thường cô gái chuyên hóng chuyện này.

Cô đặt sách xuống, cầm lấy ca định đi đánh răng thì bị Nguyên Tiêu ngăn lại.

“Đừng nói bừa, cả trường nhìn thấy học trưởng Lục dùng đũa gõ đầu cậu!”

“Còn nữa, anh ấy giúp cậu lấy đồ ăn!”

“Đúng. Nghe nói anh ấy còn đưa cái đùi gà anh ấy đã ăn cho cậu!”

“Anh ấy múc canh giúp cậu!”

“Anh ấy còn ăn đồ ăn thừa của cậu!”

“Hai người còn nói chuyện ái muội! Thành thật khai báo đi? Hai người nói chuyện gì?”

Năm người bạn cùng phòng, mỗi người nói một câu, toàn bộ đều là sự thật.

Lâm Dương: Trời ạ! Học sinh Tứ Trung không làm paparazzi thật là đáng tiếc.

Bọn họ làm thế nào mà biết rõ như vậy?

Bởi vậy có thể thấy, học trưởng Lục có bao nhiêu cặp mắt nhìn vào.

“Tôi, Lâm Dương, xin thề trước thần thi cử! Tôi với học trưởng Lục thật sự không thân. Càng không có cái quan hệ nam nữ như mọi người nghĩ. Nói cách khác, nếu nói sai, thành tích của tôi thẳng tắp rơi xuống!” Lâm Dương lớn tiếng nói.

“Thôi dẹp đi, nào có thần thi cử!” Nguyên Tiêu chống hai tay vào nạnh nói.

Lâm Dương: “….”

“Vậy mọi người muốn thế nào?”

“Cậu với học trưởng Lục, thật sự không có một chân?” Nhìn Lâm Dương thật sự không có nói dối, Nguyên Tiêu vừa gặm táo vừa hỏi.

“Đừng nói một chân, một ngón tay cũng không có.” Lâm Dương lại lớn tiếng thề.

“Được, WeChat của anh ấy cậu có không? Để chứng minh hai người không có quan hệ yêu đương, lập tức gửi cho anh ấy WeChat của bọn mình.” Nguyên Tiêu nói.

“Được, lập tức làm liền!” Lâm Dương vừa nói vừa vắt khăn mặt lên vai. “Mình hỏi các cậu, còn có phải người một nhà không? Có thể đừng quạt gió thêm củi không? Nếu người bên ngoài hỏi tới, các cậu giúp mình làm sáng tỏ a, hiểu không?”

Nói xong, cô liền đi vào phòng vệ sinh rửa mặt.

Có phải cô đã đắc tội với anh không?

Bằng không sao lại cùng với cô ăn cơm ở nhà ăn? Toàn bộ năm lớp 10, cô chưa từng gặp anh ăn cơm ở nhà ăn, vì sao đột nhiên hôm nay lại tới.

Lần tới, nhất định lúc tan học phải chạy thật nhanh, giống như mấy người Nguyên Tiêu vậy, nhanh chân tới nhà ăn, cùng ngồi với bọn họ.

Cô sợ xếp hàng đông cho nên mỗi lần đều chờ mọi người đi hết mới từ tốn tới nhà ăn.

Lâm Dương lên giường nghỉ trưa xong thì bị Nguyên Tiêu thúc giục một lần nữa. Cô đành phải mở điện thoại, đem WeChat của mấy người bạn “cầm thú” cùng phòng gửi tới bạn tốt “học trưởng Lục”.

Trong ký túc xá nam, có một gian phòng ở tầng 5 lầu Tây được miễn kiểm tra.

Miễn kiểm tra ở đây không có nghĩa là sạch đến mức không cần kiểm tra mà là bẩn đến mức không ai dám tới kiểm tra.

Nhưng mà lúc này, có 5 thành viên của đội bóng rổ, dưới sự chỉ huy của Lục Tiểu Cổn, đang nghiêm túc quét dọn vệ sinh.

Lục Tiểu Cổn ngồi trên ghế dựa, miệng ngậm thuốc lá, híp mắt nhìn 5 người bạn tốt mà em Lâm gửi tới.

Khóe miệng anh cong lên, bấm từ chối từng người một.

Nghĩ cũng không cần nghĩ, khi về tới ký túc xá cô phải trải qua chuyện gì.

“Lão đại, sao ngài không nó sớm, ai da, cái eo của tôi!”

“Lão đại mà nói sớm, chúng ta đã không dám nhìn tới chị dâu a!”

Lúc này, những thành viên của đội bóng rổ mới hiểu ra vì sao sáng nay lão đại lại ép bọn họ tập mệt muốn chết như vậy.

Đội trưởng Lục đưa mắt nhìn bọn họ, gẩy tàn thuốc trong tay ra ngoài, mấy đội viên đội bóng rổ lập tức né tránh.

Không còn ai dám lên tiếng nữa, tiếp tục cúi đầu yên lặng quét dọn vệ sinh.

*

Nghe tiếng thở ngắn than dài của các bạn cùng phòng, Lâm Dương phải nằm im giả chết. Cô thầm nghĩ, anh từ chối các cô là điều bình thường. Con người anh, cao lãnh thật sự, không dễ dàng thêm người khác vào WeChat.

Đúng lúc này, điện thoại của cô rung lên thông báo tin nhắn.

Là một tin ghi âm WeChat học trưởng Lục gửi tới.

Bình Luận (0)
Comment