Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1567 - Chương 1567:

Chương 1567:

Học trưởng Lục: Chưa được sự đồng ý của anh đã dám gửi anh danh thiếp của người khác. Chịu tội gì?

Lâm Dương ngồi bật dậy. Anh đang tức giận sao?

“Đều tại nhóm hoa si các cậu, khiến anh ấy giận mình!” Lâm Dương tức giận nói. “Đã nói với các cậu là không có gì, hiện giờ không cần hoài nghi nữa chứ?”

Nói xong thì tức giận nằm xuống giường, tắt điện thoại giả chết, làm bộ như không thấy được anh gửi tin tức tới.

Sau khi Lâm Dương đơn phương tuyên bố không có quan hệ yêu đương với học trưởng Lục xong thì các bạn học cùng lớp của cô đều tin tưởng. Những cô gái yêu học trưởng Lục đơn phương đó vốn dĩ sẽ không chịu tin tưởng Lâm Dương với anh là một đôi, nếu có thì cũng chỉ nói là quan hệ của hai người tương đối tốt mà thôi.

Cô tan học cũng sẽ cùng nhóm Nguyên Tiêu đi tới nhà ăn để trốn anh. Nhưng mà, trốn được một lần, lần sau tới nhà ăn thì bị học trưởng Lục giữ lại.

“Dương Dương, đồ ăn của em anh đã lấy xong!” Anh vừa nói với cô vừa kéo tay cô đi.

“….” Lâm Dương.

Trên bàn, hai phần đồ ăn đã được mang tới, phần của cô, một phần cơm hai phần thức ăn, canh cũng chuẩn bị xong.

Hiện giờ là buổi tối.

Sao lại nhiều đồ ăn như vậy a?

“Nhóc con, em muốn trốn anh sao?” Anh dùng đũa gõ lên đầu cô, trầm giọng nói.

“Không… không có a!” Lâm Dương giống như một cô vợ nhỏ vội vàng giải thích.

“Ai da, trời ạ! Tôi nghe đồn mọi chuyện là lường gạt a! Thật không nghĩ tới, Lục đại thiếu thật sự tới nhà ăn ăn cơm.”

Giọng nói của Diệp Nhất Mộc vang lên.

Sau đó Lục Tiểu Vũ cùng với Tiểu Bạch Thái cũng đi tới. Tiểu Bạch Thái còn bê hai khay đồ ăn, không khách khí ngồi xuống bên cạnh hai người.

Lâm Dương một lần nữa muốn đứng lên chào hỏi thì Lục Tiểu Cổn nhàn nhạt, “Không cần khách khí với bọn họ.”

Cô vẫn nhìn Lục Tiểu Vũ gật đầu chào.

“Mọi người, ngồi sát lại, tôi còn chưa có chỗ ngồi a!” Tiểu Mộc Đầu nhìn bọn họ ngồi thành từng đôi mặt đối mặt thì tức giận nói, cũng có cảm giác bị ngược đãi.

Chỉ là, Diệp đại thiếu hắn nào chịu thất sủng, sau một hồi thì đã ngồi cùng với mấy mỹ nữ của ban âm nhạc.

Lục Tiểu Vũ cùng Tiểu Bạch Thái đều học ngoại trú, ngày thường rất ít khi tới nhà ăn của trường ăn cơm, hôm nay lại nhất loạt tìm tới.

“Tiểu Bạch Thái, da gà!” Lục Tiểu Vũ từ nhỏ đã thích ăn da gà, nhìn thấy Tiểu Bạch Thái ăn đùi gà liền nhắc một câu.

Tiểu Bạch Thái lập tức đưa cái đùi gà cho cô.

Lục Tiểu Vũ ăn hết da gà trên cái đùi rồi đưa lại cho cậu, cậu liền ăn hết cái đùi gà.

Lâm Dương nhìn cái đùi gà trên khay thức ăn của mình, vừa do dự định hỏi Lục Tiểu Vũ có thể giúp cô ăn không thì Lục Tiểu Cổn ở phía đối diện đã gắp lấy cái đùi gà, ăn sạch da gà rồi trả lại cho cô.

Lục Tiểu Vũ, Tiểu Bạch Thái cùng Lâm Dương đều tròn mắt nhìn. Một lát sau, Lâm Dương ngượng ngùng cười nói: “Hai người sinh đôi thật sự rất giống nhau, hai anh em anh đều thích ăn da gà a!”

“Tôi thật sự rất thích ăn da gà, cái này là giống mẹ. Nhưng tôi nhớ là Lục Tiểu Cổn từ nhỏ đã không ăn da gà a!” Lục Tiểu Vũ vừa nói chuyện vừa nhìn chằm chằm người anh ruột ngồi đối diện Lâm Dương.

Hừ!

Thấy mùi gian tình.

Ánh mắt của anh trai cô: Cũng thế, cũng thế!

“….” Lâm Dương.

Anh không thích da gà còn giúp cô ăn da?

Ăn xong cơm chiều, ra khỏi nhà ăn trời đã tối đen. Học sinh nội trú có tiết tự học buổi tối, học sinh ngoại trú không có.

Lâm Dương vừa định theo bạn học đi tới phòng học buổi tối thì cổ áo đã bị học trưởng Lục dùng ngón tay móc lại, “Không phải bảo duy trì thể lực sao? Sau khi ăn xong phải đi bộ một chút, ra sân thể dục đi một vòng.”

“Học trưởng Lục, em con muốn đi mua đồ!” Lâm Dương nửa giả nửa thật nói.

Đi cùng anh tới sân thể dục, hại nhiều hơn lợi.

Hơn nữa, cô thật sự muốn đi mua đồ, nhưng mà học sinh nội trú không thể tùy tiện ra ngoài, phải có giấy xác nhận của chủ nhiệm mới có thể đi ra.

“Được a. Dẫn em trèo tường ra ngoài. Vừa tiện, anh cũng muốn mua thuốc lá!” Lục Tiểu Cổn điềm đạm cười nói, trong đầu thầm nghĩ, nhóc con, muốn trốn anh sao?!

Bình Luận (0)
Comment