Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 164 - Chương 164:

Chương 164:

Cái tên Thẩm Hi Xuyên khốn nạn này, suy nghĩ nhiều ngày như vậy mẹ nó mới nghĩ ra được chiêu này níu kéo cô?

Diệp Kiều không thể không cảm thán lần nữa, kiếp trước mình ngu thế nào! Bởi vì chuyện giống vậy Thẩm Hi Xuyên đã làm bao nhiêu lần, cố ý để cô cảm động, khiến cô chỉ có thể là cậu ta!

"Con nhóc này, biết điều thì tránh ra đi!" Tên lưu manh kêu lên, miệng đầy uy hiếp.

"Kiều Kiều! Cậu mau tránh đi!" Thẩm Hi Xuyên lại hét lên, tiếng nói của cậu ta vừa dứt đã nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của một tên lưu manh trong đó.

Mẹ. Nó!

Thẩm Hi Xuyên sững sờ, nhờ ánh đèn mờ nhạt chỉ thấy Diệp Kiều như bật chế độ hack. Dáng người mảnh khảnh kia nhanh nhẹn nhảy lên, đá một cú vào ngực tên lưu manh, đối phương lùi lại đụng vào hai tên đứng sau lưng!

Tên lưu manh cững sững sờ!

Nhưng bọn họ không có cơ hội trợn tròn mắt, nắm đấm của Diệp Kiều đã đánh tới, một tên lưu manh trong đó lập tức tiến lên nghênh đón, Diệp Kiều hét lên một tiếng, nắm đấm đập vào mặt tên đối phương, tên lưu manh cao lớn hơn cô bị đánh vào tường.

Vài phút sau, sáu tên côn đồ đã ngã xuống.

Thật ra cô cũng không biết đánh nhau, ra nắm đấm cú đá đều bằng cảm giác nhưng mỗi lần vung ra đều có thể đánh vào đối phương, đây đều là công lao của Lục Tiểu Cổn.

Mấy tên côn đồ đều đang kêu rên, tiếng còi cảnh sát đã vang lên.

Mấy tên lưu manh đứng lên muốn chạy, Diệp Kiều tiến lên bắt lại, nắm lấy quần áo của chúng. Sức trên cánh tay cô vô cùng lớn, tên lưu manh bị cô làm sửng sốt bị đẩy vào tường, đụng ngã, té ngã, cũng không có sức bò dậy.

"Con nhóc này sao giỏi vậy?"

"Móa nó, công việc làm ăn này thật là thua lỗ!”

S Thẩm Hi Xuyên từ dưới đất bò dậy, đến bên cạnh Diệp Kiều, ân cần nói: "Kiều Kiều, cậu không bị thương chứ?"

Diệp Kiều nhìn về phía Thẩm Hi Xuyên, khóe miệng lạnh lùng cong lên, sau đó đá chân lên đùi cậu ta, Thẩm Hi Xuyên ôm đầu gối khóc rống lên, bối rối nhìn Diệp Kiều.

"Thẩm Hi Xuyên! Mẹ nó cậu sỉ nhục trí thông minh của tôi à?!" Một cú đá này là trả thù tạm thời của cô đối với cậu ta ở kiếp trước, còn chưa đủ!

"Kiều Kiều, cậu có ý gì vậy? Tôi cứu cậu mà, ngốc à!" Thẩm Hi Xuyên ngụy biện nói.

"Răng rắc" một tiếng, cánh tay vừa bị vặn kia lại bị Thẩm Hi Xuyên đánh gãy xương. Thẩm Hi Xuyên ngã trên mặt đất, thống khổ kêu rên.

"Thẩm Hi Xuyên! Đáng đời nhà cậu, chuyện tốt cậu và Lý Vận làm tôi biết hết! Sau này mẹ nó đừng để tôi nhìn thấy cậu nữa!" Diệp Kiều hung ác nói, cũng vô cùng hả giận!

"Diệp Kiều Kiều! Cậu không bị thương chứ?" Lục Bắc Trì chạy tới lo lắng, là lo lắng thật, lỡ chị dâu có vấn đề gì lúc anh cả về sẽ làm thịt cậu mất!

"Tôi không sao!" Những cảnh sát kia là Lục Bắc Trì dẫn tới, chẳng mấy chốc đám lưu manh và Thẩm Hi Xuyên đều bị dẫn đi.

Lục Bắc Trì chấn kinh, sáu tên côn đồ và Thẩm Hi Xuyên tất cả đều bị thương. Còn Diệp Kiều Kiều không bị thương tổn nào, sao lại vậy được?

Nhóm người này bị đưa đến đồn cảnh sát, sau khi thẩm vấn xong nhanh chóng khai ra người đứng sau là Lý Vận!

Không làm sẽ không phải chết, bởi vì việc này Lý Vận và Thẩm Hi Xuyên ị giam mười lăm ngày và bị đuổi khỏi trường!

--

Khí độc được ném vào ký túc xá, một ngày huấn luyện ma quỷ nữa bắt đầu!

Trải qua hơn hai tháng huấn luyện, 86 chỉ còn lại có 56 người, trong đó có một người lúc huấn luyện đã xảy ra tai nạn mất rồi, đại sứ quán của đất nước đến nhận xác đón di thể.

Đào thải vẫn còn tiếp tục, cái chết vẫn còn tiếp tục!

Bên trong rừng mưa nhiệt đới, 56 học viên đang đứng dưới làn nước đục, mực nước ngập đến vai, tay cầm súng.

Dòng nước chảy xiết, thi thoảng xác động vật chảy qua người, bốc mùi hôi thối nồng nặc.

032, hôm nay là ngày bao nhiêu?”

"20 tháng 11!” Số 032 suy nghĩ một lúc rồi trả lời.

Ngày 20 tháng 11, sinh nhật tiểu nha đầu...

Bình Luận (0)
Comment