Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 168 - Chương 168:

Chương 168:

Đây là ngày thứ 106 không gặp anh!

"Nhóc con, em không nghe nhầm, là anh!"

Đôi mắt của Diệp Kiều chợt đỏ lên khi giọng nói thuộc về anh truyền đến, khi không nghe thấy giọng nói của anh thì rất nhớ, lúc nghe thấy rồi thì càng nhớ hơn!

"Anh Kiêu..." Giọng nói phát ra từ miệng cô nức nở, cô nhanh chóng ngừng lại.

"Nhóc con, khóc cái gì!"

"Nhớ anh nên muốn khóc!" Cô nói không chút do dự, vểnh tai lên nghe kỹ giọng nói, hơi thở của anh, không bỏ sót một chút nào.

Khóe môi nhợt nhạt và khô khốc của Lục Bắc Kiêu nhếch lên, nhóc con nói lời tâm tình vẫn rất giỏi.

"Ngoan nào... Đừng khóc, em khóc anh rất đau lòng!" Anh trầm giọng nói, nghe giọng của cô xong mệt mỏi, đau đón đã quét sạch!

Diệp Kiều lập tức lau nước mắt, thở sâu, nở nụ cười, "Ừm! Em không khóc, không khóc đâu. Anh Kiêu, sao anh có thể gọi điện thoại vậy? Nhất định ở bên kia rất khổ nhỉ?"

"Anh luôn có cách, thời gian gấp gáp đừng nói cái này. Nhóc con, sinh nhật vui vẻ! Mặc dù ngày này đối với em mà nói có chút đặc biệt, nhưng anh hi vọng em có thể vui vẻ!" Lúc này anh đang ở trong văn phòng của đội y tế, vừa rồi có hiến máu cho người bị thương nên anh lén vào văn phòng gọi cú điện thoại này.

Diệp Kiều hiểu ý anh, ở chỗ anh không thấy gật đầu, "Anh Kiêu, hôm nay em rất vui vẻ! Bởi vì được nghe giọng của anh!

Vừa rồi cô mới thương cảm vì chuyện của mẹ Kiều Nghệ, nhưng bây giờ tất cả cảm xúc vì anh mà đến.

Lục Bắc Kiêu mới là người quan trọng nhất trong trái tim cô!

"Ngoan, quà sinh nhật chờ anh về sẽ tặng em sau!" Lục Bắc Kiêu dịu dàng nói, đôi mắt nhìn chằm chằm ra cửa, bất cứ lúc nào cũng có thể có người đi vào và phát hiện anh đang bí mật gọi điện thoại quốc tế!

"Anh Kiêu, em muốn quà sinh nhật chính là anh. Đến lúc đó anh phải tặng anh cho em đấy!" Diệp Kiều nằm trên giường bật kỹ năng tán tỉnh của mình, khóe miệng còn giữ nụ cười hít mắt nói.

Giọng nói của cô mơ hồ và mơ hồ làm sao!

Tiểu yêu tinh này!

"Đưa thế nào?" Anh biết rõ còn hỏi, cho dù bị hành hạ đến gầy đi 15 cân, vết thương chằng chịt, nhưng ai lại cảm nhận được một một luồng nhiệt tập trung xuống dưới, tụ vào điểm nào đó, trong đầu chỉ toàn là hình ảnh dáng người quyến rũ của cô nhóc.

Rõ ràng bất cứ lúc nào cũng sẽ bị bắt gặp nhưng anh lại tán tỉnh với cô, mẹ nó còn cảm thấy vô cùng kích thích!

"Mặc quân phục, nằm xuống giường trong phòng em, mặc em làm gì thì làm! He he..." Diệp: đầy kinh nghiệm gạ tình, nhắm hai mắt, nghe giọng nói quyến rũ của anh, trong đầu hiện lên cảnh tượng làm tình ngày đó trong núi.

"Em chắc chắn là trên giường em chứ?" Anh cười xấu xa nói, chết tiệt: nóng quá!

"Chắc chắn! Chờ anh về sẽ để anh lên chính thức!" Diệp Kiều đắc ý nói, đến ngày đó anh anh sẽ là bạn trai quang minh chính đại củ acoo, ông nội sẽ không quản!

Thực sự muốn 259 ngày còn lại chớp mắt qua nhanh...

"Anh chờ nhóc con cho anh lên chính thức, có người đến, nói sau nhé. Ngoan, nhé!" Nghe được tiếng bước chân, anh lập tức giống như người khác, nói xong lập tức cúp máy.

Một nữ quân y kinh ngạc nhìn anh, Lục Bắc Kiêu nhanh trí chỉ chỉ cánh tay mình, "Tôi có thể đi rồi chứ?"

"Đúng rồi, anh có thể về rồi! Anh vừa rút xong 500cc máu, buổi chiều nhất định phải nghỉ huấn luyện, nghỉ ngơi thật tốt. Tôi sẽ đề nghị với huấn luyện viên của anh!"

Nghỉ ngơi?

Không tồn tại.

"Nhóm con heo này, không phải muốn ăn thịt sao? Chúc mừng các em, hôm nay ăn mặn! Bây giờ bắt đầu đi! Thịt cá sấu tươi ngon nhất trong rừng nhiệt đới!"

Trong phòng ăn trước mặt mỗi học viên là một cái chậu nhỏ, trong chậu là thịt cá sấu sống rỉ máu!

Bình Luận (0)
Comment