Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1687 - Chương 1687:

Chương 1687:

Tiêu Đề: Anh thực sự đối xử với cô như một bông hoa trong nhà kính!

Hai ngày nay cô vốn định tìm cơ hội nói cho anh biết, ai ngờ còn chưa kịp nói đã bị anh phát hiện!

Lục Tiểu Vũ ngồi trên ghế ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt phẫn nộ và khó hiểu của anh!

"Không phải hộ chiếu du lịch mà là hộ chiếu dài hạn! Lục Chiến Vũ, em thực sự có em!" Tiểu Bạch Thái cúi đầu trừng mắt nhìn cô gái đang uể oải nằm trên ghế, tức giận nói.

Anh không chỉ bực vì cô muốn ra nước ngoài, còn tức giận hơn vì trước đây cô không hề nhắc gì đến với anh!

Lục Tiểu Vũ đứng lên đi đến trước mặt anh, nhặt một cái lá cây dính trên người anh, "Nói dễ lắm, anh mắng cái gì?"

Cô nói xong thì quay người, "Chúng ta đến hồ nói chuyện đi!"

Nhìn dáng vẻ bình tĩnh như thường của cô, Thái Dư Bạch siết chặt tay, giữa họ khẩu khí của cô luôn mạnh hơn anh!

...

Đàn chim di cư từ phương bắc bay về phương nam trú đông, Lục Tiểu Vũ đứng bên bờ sông cầm bánh mì xé nhỏ từng mảnh ném xuống sông, chim di trú nhảy lên ăn.

Dưới trời chiều, cây liễu rũ bên cạnh mới nảy nhảnh nhỏ, cô gái mặc áo sơ mi trắng một chiếc áo len dệt kim màu caramel có mái tóc đen, bóng hình bị kéo dài...

Thái Dư Bạch ngậm thuốc trong miệng ép mình tỉnh táo, vừa đi về phía cô.

“Em biết anh sẽ không cho em đi du học, nên em chưa nói!" Cô quay người, chim di trú còn đang bay nhảy phía sau cô, cô nhìn anh nói.

"Em biết anh không đồng ý vì sao còn muốn đi?! Lục Chiến Vũ, em biết rõ công việc của anh là gì, vì sao không thể ngoan ngoãn ở trong nước, để anh an tâm?" Một điếu thuốc không thể làm anh tỉnh táo, nhìn cô xinh đẹp động lòng, anh kích động nói.

Anh quá yêu cô, không thể chấp nhận cô gặp phải nguy hiểm nào, chỉ muốn cô ở trong nước để có thể bảo vệ bất cứ lúc nào, để anh có thể yên tâm làm việc!

"Anh Tiểu Thái, sao trước kia em không biết anh ngang ngược như vậy?" Cô đi đến trước mặt anh, ngẩng đầu nheo mắt nhìn anh, hai tay ôm eo anh, "Muốn xem em như chim hoàng yến để nuôi sao?"

Cô rất ít khi làm nũng với anh như những cô gái khác, thấy anh hơi mềm lòng nhưng anh hiểu đây chắc chắn là viên đạn bọc đường!

Anh không thể bị sự ngọt ngào bề ngoài của cô lừa!

"Đừng làm vẻ này với anh! Không cho em đi nước ngoài! Em ở trong nước dù đi đóng phim, thường xuyên diễn với con trai kia thì anh đều có thể nhịn, nhưng không thể ra nước ngoài!" Anh cúi thấp đầu trừng mắt với cô, mạnh mẽ nói.

"Thường xuyên diễn với khác giới... Kiểu hôn lưỡi kia cũng có thể?" Cô cười tủm tỉm nói.

Thấy mặt anh sắp tái xanh rồi!

Thái Dư Bạch ném tàn thuốc vào thùng rác một cách chính xác!

"Lục Tiểu Vũ! Hiện tại anh đang nói rất nghiêm túc với em đấy!" Anh mặt âm trầm nói.

"Em cũng nghiêm túc đấy! Không phải em đi Mỹ du học sao? Cũng không phải lên núi đao xuống biển lửa, có thể sao chứ? Chẳng lẽ cả đời này em không đi đâu cả, suốt ngày ở trong cái lồng của anh để anh an tâm?" Hai tay Lục Tiểu Vũ ôm ngực, ngẩng đầu buồn cười nhìn anh.

Anh thực sự đối xử với cô như một bông hoa trong nhà kính!

Nếu để anh biết ra nước ngoài chỉ là ngụy trang, tương lai cô muốn làm chuyện đặc biệt hơn, có phải anh sẽ đi tìm Luc Đại Ma Vương solo không?"

"Đang yên lành em đến nước Mỹ làm gì?! Trong nước không chứa nổi em sao?! Không phải trước đó đã đỗ diễn xuất sao?! Làm gì đây?!" Thái Dư Bạch lại nói.

Thực sự muốn trói cô lại, không cho cô đi đâu hết!

Từ nhỏ đến lớn anh đã quen có cô làm hoa tiêu, nghĩ đến sau này không có cô đi bên cạnh nưa, cô còn muốn xuất ngoại, anh không thể nào yên tâm được!

Bình Luận (0)
Comment