Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1688 - Chương 1688:

Chương 1688:

Tiêu Đề: Hoặc là em ngoãn ngoãn ở lại nước, hoặc là đừng muốn anh!

Anh cũng thực sự bị cô chọc giận!

Làm bất cứ chuyện gì, ba phút nhiệt tình, tùy hứng không để ý đến cảm nhận của anh!

Hai người không nói nên lời và im lặng.

Lục Tiểu Vũ nhất thời không biết nên nói dối anh thế nào.

Anh sẽ nghĩ như vậy, cô đã nghĩ về điều đó trước đây.

Trước đó cô đã từ bỏ ý định trở thành một người lính, cảm thấy rằng mình sẽ không đủ năng lực và không thể chịu đựng gian khổ, đến bộ đội cũng dư thừa. Nghĩ đến việc trở thành một diễn viên võ thuật với những kỹ năng võ thuật của riêng mình.

Nhưng cú ngã từ vách đá năm tháng trước đã kích thích tiềm năng của cô, điều này cũng được Đại ma vương Lục và thủ trưởng Thái đề nghị, hỏi cô có muốn nhận huấn luyện đặc biệt không.

Có lẽ khả năng thực chất chảy trong máu cô, cô dứt khoát đồng ý.

Sau khi trở về thành phố J, giả bộ vào đoàn phim, thực ra làm tham gia huấn luyện đặc biệt, diễn viên chỉ là cái tên để cô ngụy trang.

Giống như ba người họ, cô sẽ có một bản lý lịch giả, nhưng tương lai họ làm những gì thì trừ cấp cao sẽ không có ai biết, dù là người yêu thân mật nhất!

Đây cũng là cơ mật!

"Tiểu Bạch, em có thể hiệu được tâm trạng của anh, nhưng em là ai? Em là con gái của Lục Bắc Kiêu và Diệp Kiều, cho dù trong nước hay nước ngoài đều có người bảo vệ em! Chúng ta không thể vì chuyện nhỏ mà bỏ việc lớn, đúng không? Em cũng đặc biệt muốn đi xem một chút!" Cô đi đến, kiễng hai chân tay vòng qua cổ anh, chóp mũi ấn vào anh, nói thật.

"Không được giận em! Cũng đừng nghĩ em yếu ớt không chịu đựng được!" Cô lại nói.

Tên nhóc thối, kỹ năng bắn súng của anh nhất định không chuẩn bằng cô đâu!

Vẫn còn cảm thấy cô giống như lúc còn nhỏ muốn dựa vào bao cỏ là anh khắp nơi đâu!

"Anh thực sự không rõ sao cha mẹ em cũng cho em làm xằng làm bậy đấy! Trên thế giới tổ chức khủng bố muốn lấy đầu Lục Bắc Kiêu nhiều như hái sao, em không biết sao?! Em là con gái của ông ấy còn nguy hiểm hơn!" Anh đẩy cô ra, kích động nói.

"Không nói lý với em nữa! Lục Tiểu Vũ, hoặc là em ngoãn ngoãn ở lại nước, hoặc là đừng muốn anh!" Anh bỏ lại câu này rồi quay lưng đi

"Thái Dư Bạch, chúng ta đều là người trưởng thành rồi, đừng nghĩ vấn đề trắng đen như thế có được không?! Em muốn anh cũng muốn lý tưởng và khát vọng của mình! Em muốn vừa tự bảo vệ mình vừa không muốn mình trở thành gánh nặng của anh! Điều này không mâu thuẫn! Là anh quá sợ em xảy ra chuyện mới nơm nớp lo sợ như thế!" Vành mắt cô đỏ ửng nhìn bóng lưng anh.

"Em sẽ tự bảo vệ mình? Lục Tiểu Vũ, có đôi khi em quá tự cao tự đai! Em cũng không cảm thấy ngại khi nói mình trưởng thành rồi sao? Anh thấy em ở đại viện kia rõ ràng cáo mượn oai hùm lại cảm thấy mình là cô nhóc có nhiều năng lực!" Anh bỏ lại câu này rồi tức giận rời đi.

Đừng giận, đừng quan tâm đến anh khi anh đang tức giận.

Lục Chiến Vũ siết chặt tay, xương tay vang lên tiếng xương khớp, cô cố kiềm nén không quật anh ngã xuống!

Nhìn anh còn dám khinh thường cô nữa không?!

Cô khong đuổi theo anh để anh có thời gian tỉnh táo!

Bản thân quay người nhìn mặt nước xanh thẳm, thở dài một hơi.

Trưởng thành là cái gfi?

Đối với cô mà nói trưởng thành chính là hôm qua vẫn còn là cô bé diễu võ giương oai ở đại viện hôm nay đã ra chiến trường để chiến đấu mưu trí và dũng cảm với kẻ thù thực sự!

...

Tiểu Bạch Thái nằm ở trên thuyền gỗ nhìn bầu trời, vẫn còn oán trách Lục Tiểu Vũ trong lòng.

"Anh Bạch, là anh sao!" Ở trong chiếc thuyền gỗ liền kề, cô gái nhìn khoang thuyền kích động nói.

Bình Luận (0)
Comment