Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 1689 - Chương 1689:

Chương 1689:

Tiêu Đề: Không sợ thằng nhóc kia làm gì em sao?!

Thái Dư Bạch ngồi dậy nghiêng đầu liếc mắt không nhận ra cô gái đứng ở đuôi thuyền kia, thắt bím tóc mỏng, mặc áo dài trắng, nước da bánh mật.

"Anh Tiểu Bạch, em là Tiểu Vũ đây!" Cô gái giữ bím tóc mỏng trong tay, mỉm cười nói, "Thật sự khong ngờ có thể gặp được anh, em nghĩ rằng mình chỉ có thể gặp anh khi đến thành phố J xa xôi đấy!"

"Mạc Tiểu Vũ?" Thái Dư Bạch đứng lên, có chút ngập ngừng hỏi.

"Đúng! Cha em là lái xe của thủ trưởng Thái!" Cô gái tên Mạc Tiểu Vũ vô cùng kích động nói.

Thái Dư Bạch lên boong tàu cong môi cười khẽ, nhìn cô, "Mấy năm không gặp đã lớn rồi, suýt nữa không nhận ra! Sao em ở đây?"

Mạc Tiểu Vũ là con gái chú Mạc từng lái xe cho thủ trưởng Thái trong thời gian ông ở tỉnh Y. Quan hệ giữa hai nhà không tệ, ở cùng một viện, trước kia quan hệ của họ cũng khá ổn.

"Cha em về hưu rồi, cả nhà em đều về bên này mở một quán ăn nhỏ!" Mạc Tiểu Vũ nói.

Hai người đều lên bờ vừa đi vừa nói chuyện.

--

Trần Tiểu Quả vừa vào phòng cô đã nằm trên giường như một cái xác, dùng tay đấm mạnh vào lưng dưới.

"Dọc đường em không say xe đã là kỳ tích rồi!" Tả Nguyên cùng theo vào khẽ cười nói.

"Cũng may cảm giác trèo đèo lội suối, đi đường núi rẽ trái rẽ phải kia rồi nhìn thấy bồng lai tiên cảnh rất tuyệt vời!" Cô lại nói.

Cậu cả Diệp còn chưa vào cửa đã nghe thấy Trần Tiểu Quả nói cái gì đấy "Cảm giác rất tuyệt", sau khi vào thấy Tả Nguyên cũng ở đây thì lập tức giận dữ!

"Thằng nhóc này anh vào phòng em gái tôi làm gì đấy hả?! Đây là chỗ anh có thể ngồi sao?! Nhanh nhanh ra ngoài đi!" Anh động thủ luôn đẩy Tả Nguyên ra ngoài.

"Thằng nhóc thối, Tiểu Quả nhà tôi mới 16 tuổi, mẹ nó nhất định anh không được có ý xấu với cô ấy!" Cậu cả Diệp đẩy thẳng Tả Nguyên ra khỏi phòng, níu cổ áo anh ta nghiến răng nghiến lợi nhỏ giọng nói.

Mẹ kiếp, lúc nói câu này sao anh cảm thấy chột dạ thế chứ?

Rõ ràng tối hôm qua bản thân anh không bằng cầm thú tưởng tượng cô xong!

Sau khi vào phòng, anh đóng cửa phòng lại, Trần Tiểu Quả đứng bên giường trợn mắt nhìn anh, "Diệp Nhất Mộc, anh dựa vào gì mà đối xử với bạn tôi như thế?! Anh nghĩ anh là ai chứ?!"

"Tùy tiện để một người đàn ông vào phòng em, em còn nằm lỳ trên giường. Trần Tiểu Quả, sao em vô tâm vô tư thế hả! Không sợ thằng nhóc đó làm gì em sao?!"

"Không phải anh cũng là nam sao?! Sao anh lại vào phòng em?!" Trần Tiểu Quả phản bác.

"Anh, anh là anh của em, giống được sao?! Tối hôm qua chúng ta còn ở chung một phòng, anh làm gì em sao?!" Cậu cả Diệp chột dạ phản bác, càng thấy tội lỗi càng nói to hơn.

Trần Tiểu Quả: ". . ." Cô cứng họng phản bác!

Sau khi đuổi anh ra ngoài, anh sống chết muốn xoa bóp cho cô, còn cưỡng chế đẩy cô nằm xuống ấn cho cô.

Thật sự là rất thoải mái, Trần Tiểu Quả không ngừng rên lên, cậu cả Diệp nghe xong tai đổi màu!

Màu gì?

Đương nhiên là màu vàng!

Đến mức xoa bóp xong anh vội vã ra khỏi phòng cô, về phòng mình vọt vào tắm nước lạnh!

...

Khách sạn tọa lạc ở ven hồ, là phòng view hồ, buổi tối mấy người bọn họ ở bờ sông tự nướng đồ ăn.

"Tiểu Vũ, Tiểu Bạch Thái đâu?" Cậu cả Diệp bị sai đi nhóm lò sặc đến che mũi, nói với Lục Tiểu Vũ.

"Không biết." Cô gọi điện thoại cho nhưng anh tắt máy!

Lục Tiểu Vũ thản nhiên nói, đeo găng tay dùng một lần, tiếp tục làm thịt cừu xiên, Trần Tiểu Quả phụ trách rửa rau, Tả Nguyên ngồi không chờ ăn.

"Các em lại cãi nhau? Này này này, thằng nhóc cậu đừng nghĩ được ngồi mát ăn bát vàng! Tới nhóm lửa đi!" Cậu cả Diệp sai Tả Nguyên.

Bình Luận (0)
Comment