Tiêu Đề: Anh chờ em đến đại học Thanh Hoa, công khai chủ quyền đối với anh!
Lâm Dương cũng không biết đột nhiên lấy đâu ra dũng khí mà cứ thế tuyên bố với người ngoài!
Thấy Lâm Dương thân mật ôm lấy cánh tay đàn anh Lục, hơn nữa còn mặt mày hớn hở mà nói cô là bạn gái của cậu, mấy nữ sinh đờ đẫn, nhất là một người trong đó năm đó còn từng nhờ Lâm Dương chuyển thư tình cho đàn anh Lục!
Từng hàng nữ sinh tụ tập trên hành lang cũng đều ngơ ngác, bọn họ cách rất xa, chi thấy Lâm Dương thân mật ôm lấy cánh tay của đàn anh Lục chứ không nghe thấy cô nói gì, chốc lát sau đã vang ầm lên những tiếng hét kinh ngạc và nghi vấn.
“Cậu, cậu chính là bạn gái của đàn anh Lục?!”. Người nói chuyện là bạn cùng phòng trước kia của Lâm Dương – Nguyên Tiêu, Lâm Dương từng thề thốt phủ nhận trước mặt cô ấy, rằng cô và đàn anh Lục không có gì cả!
Bây giờ, đối diện với cô ấy, Lâm Dương có cảm giác như bị vả vào mặt vậy.
Cô đỏ mặt, gật đầu.
“Cậu, cậu thế mà lại cùng đàn anh Lục, cậu…”
“Bạn này, cô ấy ở bên tôi, rất kỳ lạ sao?”. Đàn anh Lục cất giọng nói: “Hay là cô có ý kiến gì?”
Lo lắng sau này cô sẽ bị các bạn nữ xa lánh, đàn anh Lục cất giọng hỏi, nhưng mà, ai dám xa lánh bạn gái của Lục Chiến Qua cậu?!
“À, không có! Đương nhiên không có! Em chỉ quá khiếp sợ thôi!”. Nguyên Tiêu vội vàng khoát tay nói.
Lâm Dương ngượng ngùng thè lưỡi, cười cười.
Mấy người Nguyên Tiêu vừa mới vào ký túc xá đã nói với người khác rằng Lâm Dương và đàn anh Lục là một đôi, chỉ nghe thấy nữ sinh trong ký túc xá vang lên tiếng thán phục rất lớn.
“Như thế anh đã hài lòng chưa?”. Lâm Dương ngửa đầu nhìn cậu, cất giọng hỏi.
Đàn anh Lục xoa mạnh lên đầu cô, lập tức kẹp cô dưới nách: “Rất hài lòng!”
Hai người vô cùng thân thiết không gì sánh được giữa ban ngày ban mặt, ngay trước mặt vô số ánh mắt!
Thậm chí cậu còn nắm tay cô đi tới cửa ký túc xá nam sinh một cách khoe khoang, xấu bụng khiến cho mấy nam sinh thầm mến cô hết hy vọng đi!
Đàn anh Lục đã điều tra qua, trong vòng nửa năm trước, lúc cậu không có ở bên cạnh cô, không ít nam sinh đã xum xoe với cô, cô bạn gái tài mạo song toàn của cậu, cũng là đóa hoa cao vời vợi, mấy nam sinh muốn hái nhưng lại chùn bước!
Vài ngày sau đó, mỗi ngày cậu đều sẽ về trường cũ chơi bóng rổ, ăn cùng cô trong cantin, làm như thể rất sợ cả trường không biết cô là bạn gái của cậu vậy đó!
Mấy ngày nữa cậu cũng phải đi học.
Tuy chưa đến trường báo danh, nhưng hồ sơ nhập học cũng được giữ cho cậu.
“Trường đại học cao cấp nhất cả nước, nữ sinh ưu tú tài mạo song toàn chắc chắn chỗ nào cũng có, sức hấp dẫn của đàn anh Lục cũng lớn nữa…”. Hai người đang ăn trong cantin, Lâm Dương chua xót nói.
Thời gian ở cùng trường với cậu như thế qua một ngày lại bớt đi một ngày.
Đến lúc cô đỗ đại học Thanh Hoa, chắc chắn cậu đã đi làm lính rồi…
Cậu ung dung nhìn cô: “Nữ sinh tài mạo song toàn không cần phải trường cao cấp nhất, mà ở đâu cũng có, anh có bị dụ dỗ không?”
Lâm Dương lắc đầu.
“Thế em ghen cái đầu em à!”. Nói xong, cậu gõ đũa vào đầu cô một cái.
Lâm Dương phồng má lên: “Không phải em sợ bạn trai vạn người mê của em bị cướp đi sao…”
Vừa dứt lời, cô lại bị cậu gõ thêm cái nữa!
“Anh chờ em đến đại học Thanh Hoa, công khai chủ quyền đối với anh!”. Cậu trầm giọng nói.
Lâm Dương lập tức tràn đầy tự tin gật đầu, còn khoảng trăm ngày nữa là cô sẽ thi tốt nghiệp trung học, cô tự tin có thể đậu đại học Thanh Hoa, trở thành bạn học với cậu!
Sau này, bọn họ sẽ là một cặp vợ chồng từ thanh mai trúc mã, đến đồng phục học sinh, rồi đến áo cưới…
Hoàn mỹ!