Cô đang âm thầm điều tra chuyện Tần Lan ngoại tình, thậm chí là phạm tội! Đến lúc đó, có chứng cứ uy hiếp, Tần Lan không dám không ly hôn với Diệp Thắng Huân.
Đồng chí Diệp Thắng Huân khăn khăn ly hôn với Tần Lan thì cũng không phải không được, nhưng như thế sẽ khiến nhà họ Tần không vui, nhất là không thể công khai chuyện Diệp Trăn Trăn là con hoang, nếu không…nhà họ Tần sẽ trách nhà họ Diệp không giữ thể diện cho bọn họ.
Đây chính là cái gọi là danh gia vọng tộc, trở mặt vẫn không thể trở mặt công khai, Diệp Kiều cũng chỉ có thể cười haha trong lòng.
Nhưng cô hiểu, người nhà họ Diệp chỉ xem trọng đại cục nên mới nhẫn nhịn trong chốc lát mà thôi, hai bà cô lặng lẽ nói, rất nhanh thôi là có cách áp chế được nhà họ Tần trong giới chính trị.
Đại học J, là một trong những trường đại học cao nhất cả nước, nơi đây hội tụ học sinh có thành tích xuất sắc nhất cả nước, đương nhiên, ngoại trừ cái kẻ cặn bã đi vào từ cửa sau là Diệp Trăn Trăn kia thôi! Nhà bà cô nhỏ làm trong hệ thống giáo dục, có thể cho đống cặn bã đó vào đại học J rất dễ dàng.
Ngẫm lại, con mẹ nó thật không công bằng, có bao nhiêu học sinh chăm chỉ học tập suốt mười năm mà cũng không thể nào thi đậu vào trường đại học mà mình hằng mong ước, còn cái động cặn bã Diệp Trăn Trăn kia, thi rớt rồi vẫn có thể vào được!
Cô sẽ không để cho cái sự bất công này duy trì quá lâu đâu!
…
Đại học J và đại viện quân khu đều nằm trong một thành phố, để sau này đến công ty cho thuận lợi, Diệp Kiều không ở ký túc xá của trường.
Các cơ sở giáo dục đại học trên cả nước đều khác nhau, huấn luyện quân sự là phải đến doanh trại quân đội, tân sinh viên bọn họ sẽ lên đường đến doanh trại vào buổi chiều, nghe khóa trên nói, huấn luyện quân sự của đại học J rất nghiêm ngặt, chứ không hời hợt như huấn luyện quân sự ở cấp hai cấp ba, đứng nghiêm, luyện đi nghiêm các thứ là được, nghe nói còn có huấn luyện bắn súng, ngắm bắn nữa.
“Kiều Kiều! Huấn luyện quân sự rất nắng, nhất định phải bôi nhiều kem chống nắng vào, mấy thứ cô chuẩn bị cho con đều mang từ nước ngoài về đấy, đừng không nỡ dùng, đừng có để cháu gái trong veo như nước của cô phơi nắng thành than đấy nhé!”. Cô nhỏ dặn dò, càng nhìn càng cảm thấy Diệp Kiều xinh đẹp, xinh đẹp hơn mỗi người trong nhà họ Diệp.
Trước kia bọn họ mù thế nào chứ!
“Nhất định phải uống nhiều nước! Khát là báo uống nước liền, có thể lười biếng thì lười biếng! Không biết đội nào dẫn dắt các con nữa, quay về cô lớn sẽ dò hỏi xem!”
“Diệp Thắng Thải! Có ai chiều chuộng con trẻ như con không?! Kiều Kiều, đừng nghe họ nói! Con biểu hiện tốt một chút cho ông, người nhà họ Diệp chúng ta, không sợ nhất chính là chịu khổ!”. Lão tham mưu trưởng nghiêm nghị nói.
“Vâng! Ông nội, con sẽ không khiến ông thất vọng! Cũng cảm ơn ý tốt của hai cô! Nhưng mà, con nhất định sẽ bôi kem chống nắng!”. Diệp Kiều Kiều cười nói với nét mặt tươi tắn.
Mấy ngày nay luôn khó chịu, cũng chỉ khi nào thấy Diệp Kiều, lão tham mưu trưởng mới có thể cảm nhận được một chút vui vẻ.
Trong thao trường đại học J, từng hàng xe buýt đậu đó, tân sinh viên khóa 1996 sắp lên xe buýt, khởi hành đến doanh trại quân đội ở ngoại ô.
“Ông nội, các cô, mọi người đừng tiễn nữa, mau về đi! Ông nội, ông nhớ uống thuốc hạ huyết áp đấy! Nếu một tháng sau con phát hiện cơ thể ông kém hơn, hừ, sau này đừng hòng được ăn thịt kho tàu con nấu!”
Lão tham mưu trưởng cười gật đầu.
Sau khi lên xe buýt, ông nội và hai cô cũng đi, xe buýt vẫn chưa đi, dường như đang chờ người, Diệp Kiều ghé lên cửa sổ, mắt nhìn chằm chằm ra cổng trường, không tìm thấy hình bóng của anh.
Đã là ngày 31 rồi, sao vẫn chưa có tin tức gì?
Lục Bắc Kiêu thúi!
Lát nữa cô sẽ đến doanh trại rồi, tiếp đó sẽ huấn luyện khép kín một tháng, còn có thể gặp được anh sao?
Đáng ghét!
“Xin chào mọi người, mình tên là Diệp Trăn Trăn, thật ngại quá, xe sedan của mẹ mình bị kẹt xe giữa đường nên đến muộn!”. Lúc này, giọng nói của con nhóc Diệp Trăn Trăn lại vang lên.