Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 225 - Chương 225:

Chương 225:

Huấn luyện viên Lục vẻ mặt vô cảm lạnh lùng, tiếng hô ồn ào của các nữ sinh càng ngày càng nhỏ.

"Huấn luyện viên Lục lạnh nhạt như vậy, có lẽ không làm mẫu cho chúng ta đâu nhỉ?"

"Tớ cũng thấy vậy!" Các nữ sinh rất mất mát.

"huấn luyện viên Lục! Làm mẫu một lần thôi!" Hai tay Diệp Kiều chắp sau lưng, hai chân tách ra, đứng với tư thế khí phách, cằm hất lên tư thế hiên ngang trong bộ quân trang.

Lục Bắc Kiêu chỉ đợi cô nói ra những lời này, e rằng những cô gái đó không biết, huấn luyện viên mặt lạnh do bán đứng cho cô dâu của anh mới làm mẫu cho bọn họ thôi.

Anh chỉ là huấn luyện viên cho vợ anh thôi!

Anh chỉ đến bên cạnh Diệp Kiều, đưa đồng hồ bấm giờ cho cô.

"Wow! Huấn luyện viên Lục sẽ làm mẫu cho chúng ta thật rồi!"

"Vẫn là mặt mũi Kiều gia lớn!"

Lúc này các nam sinh tới vây xem.

Trời xanh, dưới cái nắng thiêu đốt, Lục Bắc Kiêu nhìn những chiếc cọc gỗ thấp và dây thép gai chằng chịt, khóe miệng nhếch lên khinh thường, giống như yêu cầu người lớn chơi cầu trượt của trẻ mẫu giáo.

"Yêu cầu thứ nhất của động tác là nhào về phía trước!"

Huấn luyện viên Lục mặc đồ ngụy trang, chân đi giày quân đội trầm giọng nói, sau đó cánh tay gập 90 độ ở trước ngực, chân trái của anh thực hiện động tác vươn lên phía trước, "Bây giờ cơ thể đè xuống!"

Vừa dứt lời, tư thế mạnh mẽ của anh đã nằm trên mặt đất vàng, bụi bặm đập vào mặt, mặt anh vẫn không cảm xúc, con ngươi sắc bén nhìn về phía trước.

"Tư thế của huấn luyện viên Lục thực sự đẹp trai! Gọn gàng mà linh hoạt!"

Dáng người mạnh mẽ của huấn luyện viên Lục nhanh chóng xuyên qua ượt qua hàng rào thép gai, anh dùng khuỷu tay và hai bên bàn chân đẩy người về phía trước. Diệp Kiều còn chưa kịp bấm giờ anh đã vượt qua chướng ngại, đứng lên!

"Wow! Thật nhanh quá! Nhanh hơn tôi chạy!"

"Quả nhiên huấn luyện viên Lục giấu tài năng!"

Đối với huấn luyện viên Lục ngoảnh mặt làm ngơ với lời tán dương và ngưỡng mộ của các sinh viên.

Chỉ có thấy cô nhóc nhà anh giơ ngón tay cái lên với anh thì khóe miệng anh cong lên.

Huấn luyện viên Bành yêu cầu mọi người tiếp tục dựa theo tiêu chuẩn của huấn luyện viên Lục, tiếp tục tập luyện.

"Bạn học Diệp, khi lao về phía trước, hãy dùng khuỷu tay và đầu gối của bạn để chống đất, đừng đè lên cặp thỏ trắng nhỏ kia..." Diệp Kiều muốn luyện tập lần nữa thì huấn luyện viên Lục lạnh lùng đã đứng bên cạnh cô nhỏ giọng nói.

Bé thỏ trắng!

!!

Diệp Kiều liếm bờ môi khô, làm tư thế lao về phía trước, sau đó nghe anh ra lệnh, ném người trên mặt đất, nằm xuống, nhớ tới những điều cốt yếu anh đã nói rồi nằm rạp người tiến lên.

"A!"

Lúc sắp đến cuối, Diệp Kiều mệt mỏi sắp không còn sức lực hô một câu tự động viên chính mình, sau đó nhanh chóng bò đến đích!

"Bạn học Diệp Kiều, tư thế rất xinh đẹp! Có phải lúc bò đã tưởng tượng ra cảnh nhào vào anh trai không?" Huấn luyện viên Lục thấp giọng nói.

Từng giọt mồ hôi của cô lăn xuống, thở hổn hển trừng mắt nhìn anh, cô sắp mệt chết rồi mà anh còn ghẹo!

"Làm gì mà liều mạng như vậy? Da thịt mềm mại làm anh đau lòng. Đêm nay đến kí túc xác củ anh, anh sẽ xoa thuốc cho em!" Anh dán bên tai cô nhỏ giọng nói.

Bình Luận (0)
Comment