! ! !
Diệp Kiều quả thực tức hộc máu!
"Lục Tiểu Cổn! Con là con trai của mẹ hả? ! Có con nào hố mẹ nó như thế sao? ! Ở lại cùng cha con, con. Mẹ con sẽ mất mạng, con hiểu không? !" Diệp Kiều tức giận đến mức thở không ra hơi: "Con lại không giúp mẹ, con có tin hay không, chờ tương lai con sinh ra, còn gọi Lục Tiểu Cổn? !"
"Cha sẽ không để con của ông ấy gọi tên thứ hai như thế! Con của ông ấy, tên chắc chắn phải vô cùng khí phách!" Lục Tiểu Cổn vô cùng tự tin và tự hào nói.
Trong lòng cậu bé, cha của cậu hoàn mỹ thứ nhất vũ trụ!
"..." Diệp Kiều tức giận đến im lặng.
Chẳng qua cô rất nhanh liền tự tin : "Lục Tiểu Cổn, trong mắt và trong lòng cha của con, chỉ có mẹ! Người ông ấy yêu nhất là mẹ, người sủng ái nhất là mẹ! Cho nên, cái gì ông ấy đều nghe theo mẹ, đến lúc đó, mẹ nói để con lấy tên là Lục Tiểu Cổn, ông ấy khẳng định nghe theo! Hừ! Con đều nịnh nọt cha của con, còn không bằng nịnh nọt người mẹ này!"
"..." Lục Tiểu Cổn.
"Hừ hừ, tiểu hài tử, bó tay rồi hả? Điểm tự tin ấy mẹ con vẫn phải có, có tin hay không tương lai con ra đời, mỗi ngày mẹ và ba của con đều cho ngươi ăn cẩu lương!" Diệp Kiều đắc ý hơn.
"! ! !" Lục Tiểu Cổn.
Người cha yêu và sủng ái nhất chính là Diệp Kiều, điểm này, thật sự cậu bé không còn nghi ngờ!
"Cho nên, Tiểu Bảo phải ngoan, như thế nào, giúp mẹ chạy trốn có được không?" Diệp Kiều tiếp tục dụ dỗ nói.
"Không giúp! Người vĩnh viễn không chạy thoát được lòng bàn tay của cha con! Bị ông ấy bắt được, kết cục sẽ thảm hại hơn!" Lục Tiểu Cổn thở phì phò nói.
Diệp Kiều lại bị đâm vào tim!
"Tiểu hài tử! Con chờ đấy cho mẹ!" Diệp Kiều tức giận đến phát điên.
Lục Tiểu Cổn không để ý tới cô , biến mất, đi tìm tia chớp chơi!
——
Sáng đến mức có thể soi bóng người trên bàn cơm gỗ đỏ, trưng bày các loại thức ăn, trong đó, thịt vịt nướng và mề gà đều là cô ưa thích, nghĩ đến đây là bổ sung thể lực cho cô, Diệp Kiều lại một miếng cũng không muốn ăn!
"Ngoan, làm sao không ăn? Ăn nhiều một chút! A, tất cả đều là mề gà, đều là của em!" Anh mặc áo vest tam giác, quần âu to, nhìn người đang mặc áo đen chữ T của mình, cưng chìu nói, anh còn nhớ rõ cô thích ăn mề gà.
Cháo nóng hầm hập, là anh vừa mới tự làm nóng.
"Không đói bụng..."
"Đến đây với anh!" Anh trầm giọng nói.
"Để làm gì... Em ăn là được!" Diệp Kiều vội vàng nói, đề phòng anh như phòng sói!
"Anh nói đến đây!" Anh trầm giọng ra lệnh.
Diệp Kiều lập tức đứng lên, ngoan ngoãn đi đến bên cạnh anh, cô cả người chỉ mặc chiếc áo đen thun đen của anh với áo nhỏ bên trong, khó khăn lắm mới che khuất mông.
"Nhìn bộ dáng sợ hãi của em, sức lực oai phong lúc đánh nhau đi đâu rồi?" Lục Bắc Kiêu nhìn người giống như cô dâu nhỏ đứng bên mình, cưng chìu nói, khóe miệng đều là ý cười, cầm lấy cổ tay của cô, kéo một cái, cô liền ngã ngồi trên đùi của anh.
"Lại oai phong... Có thể so sánh với sức mạnh cầm thú của anh sao?" Diệp Kiều nhỏ giọng thầm thì.
"Nói cái gì đó?"
"A, em khen anh Kiêu uy mãnh khí phách, em đứng trước mặt đại thần như anh, chỉ là một lính mới!" Diệp Kiều vội vàng nịnh nọt!
"Đến, ăn cháo!" Anh dứt lời, cái muỗng đã đút tới bên miệng của cô.
Cô không chịu ăn, ạnh liền đút cho cô ăn, một muỗng lại tiếp một muỗng, cho cô ăn đến no bụng, thẳng đến lúc no căng!
Diệp Kiều thực sự không ăn được nữa, từ trong ngực anh rời đi, chạy đến giá treo bên ngoài sảnh: "Anh Kiêu, mấy ngày nay anh về có việc lớn hả ?"
"Đúng! Ông ngoại không phải để cho anh làm báo cáo, bị ông ta phiền chết!" Anh vừa ăn cơm , vừa trả lời.
"Anh kiêu lên chức nha!" Nàng lấy áo khoác quân phục của anh xuống, vuốt ngôi sao năm cánh chiếu lấp lánh trên áo anh nói, từ một gạch một sao đến một gạch hai sao, là anh dùng mồ hôi, máu, đau xót cùng tín ngưỡng đổi lấy!
Anh chỉ là cười, cũng không thèm để ý những thứ này. Anh tham gia quân ngũ, chỉ vì hưởng thụ sảng khoái ra trận giết địch!
"Anh Kiêu! Đẹp trai không? !" Diệp Kiều đội mũ Berets màu đen của anh lên, xoay người đi tới chỗ anh đang ăn, cười hỏi.
Tiểu nha đầu xõa tóc, đầu đội mũ Berets hơi lớn một chút, ra dáng cúi chào anh!
Thật sự là ngọt ngào động lòng người mà lại hiên ngang soái khí!
Đương nhiên, đôi chân ngọc trần trụi của cô, càng mê người!
"Tiểu nha đầu muốn chơi cám dỗ đồng phục với anh sao?" Anh vừa giúp cô chỉnh lại mũ, vừa giương môi nói.