Qua rất lâu, Diệp Thắng Huân cuối cũng sực tỉnh, hai mặt rời khỏi màn hình TV.
Ông từ trong túi da cặp trong nách, lấy ra đơn từ chức đã được phê chuẩn đưa đến trước mắt Tần Lan, con dấu đỏ đó đập vào mặt Tần Lan.
Bà ta luôn cho rằng Diệp Thắng Huân bị ép buộc nói vậy thôi! Không ngờ ông lại nhận tâm như vậy, từ bỏ con đường quan lộ đang tốt đẹp của mình!
Cả người Tần Lan lắc lư không thể nào tin tưởng nổi!
Trong lòng Diệp Kiều thì rất hưng phấn, cho dù Diệp Thắng Huân không từ chức thì sau này cũng bị Tần Lan liên lụy, tuy rằng đối với người cha này cô không thân thiết lắm, nhưng dù sao cũng là cha cô!
Giúp được thì giúp!
Diệp Thắng Huân lười nói với người đàn bà thối nát như Tần Lan, lấy đơn từ chức đã phê duyệt ra.
“Ông làm sao có thể… từ chức chứ?”! Tần Lan cắn răng nói.
“Bà Tần, đừng nói không tin! Điều kiện thứ nhất này rốt cuộc bà có đồng ý không?” Diệp Kiều lạnh lùng hỏi, “ Nếu bà không đồng ý, tôi lập tức phát lên mạng! Bà nên biết, tôi có mở một công ty liên quan với internet, máy chủ ciing ty của chúng tôi đạt cấp quốc tế đó!”
“Tôi, tôi đồng ý…” Tuy rằng không cam tâm tình nguyện, nhưng Tần Lan thật sự bị uy hiếp rồi.
Hai mắt vẫn nhìn chằm chằm TV.
Thì thấy Diệp Thắng Huân lấy ra một văn kiện, chính là
“Tần Lan, ký tên đi!” Diệp Thắng Huân không chút do dự nói.
Tần Lan không thể không ký.
“Điều kiện thứ hai, con gái bảo bối của bà, bị đuổi thì bị đuổi, đừng đến làm phiền Diệp gia nhờ giúp đỡ nữa! Tôi chỉ có hai điều kiện này thôi, bà đồng ý, tôi sẽ không đem đoạn băng dơ bẩn này đăng lên mạng!” Diệp Kiều khí thế nói.
“Cái con nhà đầu thối bỉ ổi vô sỉ như cô! Tôi không tin cô dám công bố lên mạng,truyền phát “ văn hóa phẩm đồi trụy” không sợ cảnh sát tìm đến cô sao!” Tần Lan khí thế không kém phản bác, bà ta làm sao mà để Diệp Kiều đắc ý đến chết chứ.
Diệp Kiều nghe lời bà ta nói, “ Bà Tần, hóa ra, bà cũng biết cái gì là văn hóa phẩm đồi trụy à…nhưng mà trong đoạn băng ghi hình này nhân vật chính không phải bà sao! Tôi nói này, ở nước ngoài chúng tôi cũng có máy chủ đó, tự nhiên sẽ có biện pháp khiến cảnh sát không tìm được là ai phát ra!”
“Diệp Kiều! Cô…”Tần Lan cắn răng nghiến lợi, nghẹn lời, bà ta xông đến máy DVD, Diệp Kiều liền nhanh chóng đi lên phía trước, nắm lấy lưng áo bà ta, Tần Lan không đụng tới đoạn băng đã bị cô kéo lại, Tần Lan quay người lại muốn đánh cô, lúc này Diệp Thắng Huân lại đi lên liền kéo cô ra.
“Tần Lan! Bà tưởng tôi chỉ có đoạn này thôi sao? Cho dù bà cướp được, tôi còn bản khác nữa kìa!” Diệp Kiều mắc cười muốn chết.
Tần Lan liền ngồi bệt xuống đất, toàn thân tức phát run, bà ta tin con tiện nhân này có thể làm chuyện như vậy.
“Tần Lan, ký vào trong hiệp nghị này đi!” Diệp Thắng Huân nhìn chằm chằm Tần Lan từ dưới đất đứng dậy. Trên màn hình TV còn đang chiếu cảnh kịch liệt! Đối với Diệp Thắng Huân mà nói, muốn bao nhiêu châm chọc thì có bấy nhiêu.
Tần Lan oán hận nhìn chằm chằm Diệp Thắng Huân, cuối cùng cũng cầm lấy hiệp nghị ký tên vào!
“Bà Tần, nếu không có dị nghị gì, tôi hi vọng bà hôm này cùng cha tôi hoàn thành thủ tục li hôn đi!” Diệp Kiều lại nói, cô không có thời gian tiêu tốn cho bà ta,
Tần Lan lạnh lùng hừ một tiếng đi xuống lầu.
Diệp Kiều biết, bà ra không dể dàng nhận thua như thế!
Chẳng qua, kịch hay còn ở phía sau.
….
Doanh trại, hôm nay khẳng định không thể đi được rồi, chỉ nhờ cô nhỏ giúp xin nghỉ, binh mẫu tiêu biểu chắc không lấy được rồi, thôi thì chỉ đanh hợp lệ thôi.
Diệp Kiều đi vườn rau, hái một giỏ rau dưa tươi đi qua hàng sớm.