Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 283 - Chương 283:

Chương 283:

Diệp Kiều nhíu mày, "Huấn luyện viên! Dựa theo quy định thì sinh viên phải tự lắp!"

Lúc này huấn luyện viên Lục trầm giọng nói với huấn luyện viên hướng dẫn tập bắn: "Để em ấy tự làm đi. Xảy ra chuyện gì tôi chịu trách nhiệm!"

Huấn luyện viên chính lên tiếng, huấn luyện viên kia nào dám không theo.

"Cái bạn sinh viên này! Khoe mẽ cái gì chứ!" Huấn luyện viên kia nhỏ giọng nói.

"Bạn họ, an toàn là trên hết! Cẩn thận nha!" Huấn luyện viên khác cũng nhắc nhở.

Diệp Kiều cầm khẩu súng 81 tự động kia lên, tay phải cô cầm súng, tay trái cầm hộp đạn sau đó tay trái cầm băng đạn mới đẩy đầu đạn trên báng súng, đẩy ra sau, băng đạn rỗng lỏng ra. Lúc này mới đặt hộp đạn mới vào, băng đạn rỗng rơi xuống phía trước, lắp đặt hộp đạn mới theo trình tự bình thường!

Động tác được luyện kỹ càng, huấn luyện viên kia sững sờ nhìn.

Nữ sinh này có thể dùng một tay thay đạn!

Động tác kia thành thục, đẹp trai!

Lúc này tay trái Diệp Kiều kéo súng sang bên phải, nạp đạn! Thay đạn nạp đạn hoàn tất!

"Huấn luyện viên nhớ đánh giá cho em với nha! Lắp thay đạn đều có điểm đúng không ạ?" Cô ném băng đạn rỗng cho huấn luyện viên ,vừa cất giọng nói.

"Em sinh viên này thông minh quá, biết thay đạn, đã học được thủ thuật này!” Huấn luyện viên kia cười nói.

Diệp Kiều ở trong lòng hừ lạnh, đây là còn không tin cô sẽ bắn trúng bia?!

Cô đè nặng khẩu súng vào bao cát, hiên ngang lưu loát nằm xuống, không giống những cô gái bình thường, cô nằm trên mặt đất, rút

chốt súng, nhắm mắt trái, mắt phải sắc bén, khuôn mặt cô lộ ra vẻ khí khái. Cô điều chỉnh khoảng cách, tầm nhìn, ba điểm trên hồng tâm, chuẩn bị bắn!

Đúng lúc nàybàn tay của huấn luyện viên đè mạnh thân súng của cô, vừa đúng chặn đầu ngắm của cô.

Ống ngắm, thiết bị ngắm bắn trên nòng súng bị chặn, làm sao có thể ngắm bắn? !

"Báo cáo huấn luyện viên! Tay của thầy cản trở đầu ngắm của em!" Diệp Kiều tức giận nói.

"Bạn học! Chỉ cần bóp cò và bắn bất cứ thứ gì bạn muốn! Tôi sẽ giúp bạn ổn định súng!" Huấn luyện viên kia trầm giọng nói. Dùng súng đạn thật, mặc dù xung quanh sống có bao cát, huấn luyện viên vẫn lo sinh viên không giữ được súng.

Bắn bất cứ thứ gì?

Anh trai, tôi muốn được điểm được chứ?! Bởi vì lúc trước vắng mặt ba ngày, nên bị trừ ba điểm, nếu điểm bắn tốt sẽ được cộng thêm điểm.

"Để em ấy bắn đi!" Huấn luyện viên Lục lên tiếng lần nữa.

Huấn luyện viên kia bất lực buông tay, "Cẩn thận một chút! Đây là súng!"

Nhắm chuẩn, theo những gì huấn luyện viên Lục đã dạy, ba điểm một đường, bóp cò, thân súng chân động, đạn bay ra ngoài!

Mấy huấn luyện viên này cũng không thèm nhìn bia, đợi nhóm này bắn xong sẽ tiếp tục tới nhóm khác.

"Wow! Bắn trúng bia kìa!"

Cái gì!

Mấy huấn luyện viên kia không tin nổi nhìn sang bia bắn, nữ sinh này thực sưn bắn trúng rồi!

"Wow, may mắn không tệ!" Huấn luyện viên kia cười nói.

May mắn?

Diệp Kiều hừ lạnh, còn không tin cô làm được thật?!

Nhưng mặc dù bắn trúng bia nhưng cũng là vòng thứ sáu tồi tệ nhất.

Bình tĩnh, tiếp tục, nhắm mục tiêu, ba điểm một đường, bóp cò.

Đạn bay ra ngoài, lần này là vòng 6.5!

Sau đấy là vòng 7 điểm!

Cô càng bắn càng tốt, phát súng cuối cùng bắn vào vòng 8 điểm. Đối với sinh viên tới tập huấn quân sự mà nói đã cao rồi!

"Bạn học! Giỏi lắm! Trước kia từng tập ròi?!" Huấn luyện viên vừa rồi còn xem thường cô lúc này cười nói, có cảm giác bị vả vào mặt, cho cô thêm năm điểm!

"Kiều gia! Sao cậu làm được?! Ngao ngao ngao! Quá đẹp rồi!

Đương nhiên là huấn luyện viên Lục dạy.

Buổi chiều trở về doanh trại ngày hôm đó, huấn luyện viên Lục thực sự đã đưa cô đi bắn súng, không phải trêu ghẹo mà là súng thật đạn thật! Anh nói đưa cô đi chơi bắn súng là nói thật.

Trong phòng tập bắn súng mà anh đầu tư, tập luyện trong 4 tiếng, ngón tay đã bị cọ sát. Hôm nay cũng xem như vừa học vừa thể hiện, có thể bắn trúng bia đã là tốt lắm rồi?

Không bắn trúng hồng tâm thì vẫn cần cố gắng. Sau này dành nhiều thời gian tập bắn là được!

Ơ, huấn luyện viên Lục của cô đâu?

Bình Luận (0)
Comment