Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 286 - Chương 286:

Chương 286:

Anh mở bộ đàm ra xem xét. Trên màn hình xuất hiện một chuỗi dấu chấm, dấu gạch ngang, dấu chấm còn tưởng là thư rác gì đó rồi lập tức hiểu ra.

Mẹ nó đây không phải mã Moore sao?!

Là một lính đặc chủng ưu tú, mã Morse không thể quen thuộc với anh hơn được nữa.

"Lão Thái gặp nguy hiểm!"

Anh tò mò dịch ra, còn kí tên người viết: Queen!

Mẹ nó đây là ai?!

Lục Bắc Kiêu khó tin nổi, ánh mắt rơi vào Lão Thái vẫn đang nhắm mắt, sắc mặt tối sầm lại.

Mã Morse khó hiểu này rốt cuộc là ai gửi? Hay là trò đùa ác ý?

Bây giờ anh vẫn đang trên trực thăng, căn bản không điều tra ra được!

--

"Nói to hơn cho tôi! Ăn cơm chưa vậy?! Trông khí thế của các cậu đi đứng không được uyển chuyển, không thể hô khẩu hiệu. Làm sao có thể qua được kiểm duyệt của thủ trưởng hả?!" Huấn luyện viên Bành thổi còi, nghiêm nghị quá. Thấy ngày mai sẽ là nghi thức duyệt binh, đám sinh viên này thực sự lại mất xích vào thời khắc mấu chốt này.

Tất cả các sinh viên lớp Marketing thị trường còn giống như không nghe thấy, nhất là nữ sinh, dáng vẻ như hết sức rồi vậy!

"Bạn học Diệp Kiều! Em xảy ra chuyện gì vậy?!" Huấn luyện viên Bành thấy Diệp Kiều cũng ỉu xìu thì tức giận nói.

Diệp Kiều ra khỏi hàng, lòng cô vẫn nhớ Lục Bắc Kiêu nên không tập trung được.

"Lớp trưởng! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?!" Diệp Kiều quay người nghiêm nghị nói với người khác, bản thân cô phân tâm thì tôi đi, sao bọn họ cũng vậy?

"Diệp Kiều, huấn luyện viên Lục đi rồi, chúng tớ cũng không tích cực được nữa..." u Dương nhỏ giọng nói.

Diệp Kiều tức giận trừng mắt với cô ấy, cũng trợn mắt nhìn mọi người, "Các cậu biết huấn luyện viên Lục đi đâu rồi sao? Anh ấy đến tiền tuyến giết địch, nói không chừng đang ở trong làn mưa bom đạn đấy! Các cậu thế này xứng đáng với anh ấy sao! Mẹ nó tỉnh táo lại cho tôi! Có bản lĩnh thì chúng ta lấy thành tích tập thể đứng nhất chờ anh ấy về đi!"

Lời này cũng là nói với chính cô.

Cô ở đây lo lắng có tác dụng gì chứ? Lại không thể ra trận chiến!

"Kiều gia, sao cậu biết?"

"Huấn luyện viên Lục sẽ quay lại sao?"

"Đương nhiên anh ấy sẽ quay lại rồi! Tôi cam đoan các cậu còn có thể gặp anh ấy! Đừng làm mất mặt trước mặt anh ấy, tỉnh táo lại cho tôi!" Diệp Kiều mạnh mẽ hét lên, vì vinh dự của lớp sao cô có cảm giác mình đang hi sinh người đàn ông của mình vậy?!

Nhưng sau khi kỳ tập huấn quân sự kết thúc, cô muốn để dàn hậu cung của cô biết ai mới là chính cung nương nương!

Nghĩ đến cái này òng hăng say tập luyện của cô được nâng lên, cô tự mình thổi còi, dẫn mọi người luyện tập cuối cùng.

--

Đây là lần đầu tiên trong một năm qua tổ A của Huyến Lang chiến đấu cùng nhau, ngoài ra còn thêm Lão Thái, ông thay thế Hà Phong làm tay bắn tỉa thứ hai.

Giao dịch lần này được tiến hành trong một biệt thự, Lục Bắc Kiêu và Lão Thái mai phục tại một biệt thự đang xây dở đối diện với biệt thự kia. Trên người bọn họ mặc trang phục ngụy trang, trên mặt ngụy trang chỉ lộ ra hai mắt, nhắm vào bọn khủng bố ở tòa nhà đối diện

"Lão bọ cạp độc đã xuất hiện! Lão bọ cạp độc đã xuất hiện!" Người quan sát Diệp Thành nói qua tai nghe liên lạc.

"Đại Ngốc, bên cậu đã chuẩn bị xong chưa? Đã nhận được hồi âm!" Lão Thái trầm giọng nói.

"Chuẩn bị hoàn tất!" Đại Ngốc chôn bom ở cửa trước và cửa sau của biệt thự, anh ta mặc áo ngụy trang trốn trong rừng cây, nằm sấp dưới đất mắt thường nhìn không ra.

"Thái đội, chúng tôi chưa tìm ra mục tiêu của giao dịch! Không đánh lừa chứ?" Sau khi Diệp Thành đặt ống nhòm xuống, báo cáo.

Bình Luận (0)
Comment