Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 393 - Chương 393:

Chương 393:

"gián điệp? Anh Sơn, bên Wessego có gián điệp hay là bên chúng ta?" Phan Linh nói.

"Đều có thể!" Hà Sơn hung tàn nói.

Mấy năm qua tất cả những gián điệp trong tổ chức của bọn họ đều bị tóm gọn và tiêu diệt, nhưng tổn thất của họ cũng không hề nhỏ!

Nhìn thấy đèn rọi của chòi canh trên cao sắp chiếu về hướng này, Lục Bắc Kiêu buông hai tay ra, hạ cánh dễ dàng mà không gây ra bất kỳ tiếng động nào.

"Mè Rằng, lần hành động này có thay đổi! Hàng đã về tay Hà Sơn trước rồi, buổi tối hôm nay tôi sẽ hộ tống chúng đến bến tàu và giao cho nhà phân phối! Sáng sớm hôm sau, Uy Tắc đến để hợp sức đánh các anh với Hà Sơn! Bọn họ có mai phục rồi! Hơn nữa bọn họ còn nghi ngờ nội gián, anh bảo rắn hổ mang chuẩn bị đi!" Trong phòng an toàn, Lục Bắc Kiêu nói rất nghiêm túc.

Hiển nhiên là Mèo Rừng khiếp sợ. Những tên trùm ma túy này giảo hoạt hơn trước kia nhiều!

"Đêm nay chúng ta sẽ để cậu vận chuyển hàng thuận lợi! Nếu lần này không thể tiêu diệt được hai tên trùm ma túy này, cậu nhất định phải tiếp tục ở cạnh Hà Sơn, dùng mọi cách lấy lòng tin của gã!" Mèo Rừng ra lệnh.

Chết tiệt!

Lục Bắc Kiêu nghiến răng, theo ý của Mèo Rừng, nếu lần hành động này không suôn sẻ, anh sẽ phải tiếp tục nằm vùng!

Trong lòng anh chửi thề.

"Mèo Rừng, lúc bắt buộc có thể tôi sẽ giết rắn hổ mang! Tất nhiên, rắn hổ mang cũng có thể giết tôi! Một sống một chết!" Anh đi về phía cửa, lúc sắp đi anh bỏ lại câu này!

"Anh Sơn! Anh để mấy thằng mới ra đời này vận chuyển hàng? Thằng này em nghi nó là nội gián! Đêm nay nhất định sẽ xảy ra vấn đề với lô hàng này!" Nội bộ tập đoàn cũng có tranh giành cấu xé lẫn nhau. Người nói là A Xung, ban đầu là tâm phúc bên cạnh anh Sơn. Từ lúc có thành tích xuất sắc của Lục Bắc Kiêu, anh ta đã nhắm vào Lục Bắc Kiêu mọi lúc mọi người, tìm mọi cách để loại bỏ anh!

Lúc này, Lục Bắc Kiêu đang đi vào.

"A Xung ca, cơm có thể ăn bậy, nói thì không thể nói lung tung được, nhất là loại chuyện này ...” Lục Bắc Kiêu đi tới, khóe miệng nở nụ cười chế giễu, “Anh Sơn, anh nói có đúng không?"

Trong mắt Lục Bắc Kiêu đã nổi lên tức giận.

"Thằng khốn A Xung! Giữa anh em quan trọng nhất là sự tin tưởng! Sau này đừng nói những điều như vậy!" Anh Sơn trịnh trọng nói, tay cầm điếu xì gà.

"A Mộc, ngồi đi!" Hà Sơn mặc đồ tây nói với Lục Bắc Kiêu .

Đứa trẻ này có trí tuệ và gan dạ hơn A Xung, là nhân tài!

"Anh Sơn! Thằng này thực sự là gián điệp! Nó không dùng ma túy hay chơi gái!" A Xung lại nói..

Lúc này chỉ thấy Lục Bắc Kiêu đi về phía A Xung mặc áo sơ mi hoa ngồi đối viện. Anh nắm lấy tóc A Xung, nhấc bổng anh ta lên!

A Xung đau đến nhe răng trợn mắt

"Anh Sơn, tuy A Mộc em chỉ là thằng tay sai quèn nhưng ghét nhất bị người ta đổ oan! Em muốn dạy dỗ anh ta, ngài không có ý kiến chứ?" Anh nói.

Thằng nhóc này, hoang dã!

"A Xung, cậu chịu đi! Cái miệng hèn!" Anh Sơn nói xong khoanh chân dựa vào ghế sô pha, xem vở kịch.

Nhìn nắm đấm của Lục Bắc Kiêu đập vào bụng A Xung, A Xung không phải là đối thủ của anh.

Chỉ chốc lát sau A Xung đã bị đánh đến chảy máu khóe miệng, nằm trên đất kêu đau, Lục Bắc Kiêu giẫm lên đầu anh ta, "Đồ khốn! Ông đây không hút ma túy vì muốn giữ đầu óc tỉnh táo tương lai thành đại ca! Không chơi gái vì ông đây không cứng nổi với phụ nữ!"

Ừm, chỉ có cô bé của anh thì mới có thể!

Tay phải của anh cầm súng lục, họng súng chĩa vào đầu A Xung, "Nói ông đây là nội gián? Mẹ nó tôi thấy anh mới đúng!"

Lúc đang nói chuyện, đạn đã lên nòng, anh vừa định nổ súng...VipTruyenGG.com - Truyện Dịch Hay Giá Rẻ.

Bình Luận (0)
Comment