Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 401 - Chương 401:

Chương 401:

Vi bác gái này vì tiết kiệm chút tiền, thật là…!

Khách hàng đang có mặt tại đây sau khi xem băng giám sát, quả thật không biết nói làm sao!

Bác gái vừa nãy như nắm chắc thắng lợi, lúc này dường như đã hiểu được cái gì, biểu tình có chút hoảng hốt,” Cô, các người đây là ý gì? Tôi, tôi làm sao lại ở trong này?!”

Thời đại này đối với máy laptop và máy giám sát đêu là những thứ rất mới mẻ, bác gái này đối với camera giám sát cũng không quá hiểu rỏ.

Làm sao biệt được là chuyện xấu, việc xấu mình làm toàn bộ đều bị ghi lại hết.

“Bác gái! Bác quá không có đạo đức rồi! Vì một ly trà sữa, còn muốn lừa gạt cửa hàng của người ta sao?” CÓ khách hàng không nhìn được cảnh này, tức giận lên tiếng nói.

“Chính thế, bồi thường tiền không nói,nếu người ta không cài đặt máy giám sát, không phải là phá vỡ bản hiệu của người ta sao?! Bác gái này, sao bác lại lừa gạt người khác như thế chứ?!” Một cô gái khí khái nói.

“Tôi, tôi,…con ruồi này…tôi…” Bác gái lấp bấp, ấp úng nói.

“Bác này, bà cái gì? Một lát nữa cảnh sát đến, bà nói cùng với cảnh sát ấy! Thật không hiểu bác một bó tuổi rồi, có ý đồ ỳ chứ? Chúng tôi mấy sinh viên lập nghiệp, dể lắm sao? Còn phải bị các người hãm hại nữa.” u Dương tức giận nói.

Nếu không phải Kiều gia nói cô ấy bị chứng bệnh lo lắng thái quá, lắp đặt máy giám sát, thì hôm nay bọn họ cũng không cách nào nói rỏ được!

“Là, là hai cô gái này, chính bọn họ kêu tôi làm như thế!” Bác gái đó nhạy bén linh động, chỉ đám người Trịnh Hương vừa nói giúp bà ta.

Trịnh Hương và Đổng Nhàn ngẩn ra.

Vốn dĩ muốn liên hợp với Hoa Nhụy vu cáo Diệp Kiều không thành, kết quả còn bị bác giá này vu cáo lại nữa chứ!

“Chính là bọn họ! Bọn họ ghen ty các người buôn bán tốt, kêu tôi làm như thế!” Bác gái lại bổ sung thêm,” y da, tôi là người không có văn hóa, người khác nói sao tôi làm vậy, các người phải đáng thương cho tôi, muốn truy cứu thì truy cứu bọn họ đi, chỉ cọn họ sai khiến tôi làm như thế.”

“ y da thôi đi! Bác gái này, sao mà bà lại tùy tiện vu cáo người khác như thế?! chúng tôi căn bản không quen biết bà!” Trịnh Hương tức giận nói.

“Tôi không có đổ oan cho các cô, mọi người lúc nãy cũng nhìn thấy, hai cô này luôn nói chuyện giúp tôi! Chính là bọn họ sai khiến tôi làm vậy!” Bác gái tiếp tục nói.

“Sao bà lại vụ cáo chúng tôi, bà có chứng cứ không?” Đồng Nhàn cũng mở miệng phản bác

“Các người phân phó tôi làm, tôi, tôi làm gì có chứng cứ?! Bác giá gấp gáp nói.

“Tôi có chứng cứ!” Hoa Nhụy lúc này đứng ra nói!

Trịnh Hương và Đổng Nhàn thêm lần nữa ngẩn ra! Lúc này mới hiểu rỏ!

“TRước tiên các người đến tìm tôi, để tôi động tay chân với quán trà sữa tôi đang làm!” Hoa Nhụy lớn tiếng nói.

“Hả? Hai cô này cũng quá ác rồi!”

“Quán trà sữa kế bên khó uống chết đi được, cạnh tranh không bằng người ta cũng không thể như thế!”

Hoa Nhụy vừa đứng ra nói, các vị khách xung quang liền bàn tán xôn xao, xem ra, bác gái này thật sự do hai cô này tìm đến!

“ y da, cô gái, bọn họ cũng đến tìm cô sao?” Bác gái kích động nói, trong lòng nghĩ, thế này có thể đổ hết lên người hai cô gái đó rồi.

“Hoa Nhụy, Cô..” Trịnh Hương tức muốn ngất đi.

“Chúng người không ngờ, một sinh viên nghèo như tôi lại không theo sự sắp đặt của các người chứ gì!” Hoa Nhụy lớn tiếng nói.

“Trên chuyện này, Hoa Nhụy sớm đã nói với tôi chuyện các người muốn hãm hại chúng tôi rồi, các người không dụ dỗ được nhân viên của tôi, lạo đi tìm một bác gái đến bôi nhọa bản hiệu của chúng tôi!” Diệp Kiều lúc này đâm một dao ra.

Bình Luận (0)
Comment