Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 448 - Chương 448:

Chương 448:

Lục Bắc Kiêu nổ một phát súng bắn vào bắp đùi của Hà Sơn, Hà Sơn ngã trên mặt đất, đau đến cắn răng, nhưng hắn ta vẫn muốn đi làm nổ tung bãi mìn, cật lực bò về phía trước, Lục Bắc Kiêu đi lên theo, anh lại bắn một phát nữa, nhắm vào mu bàn tay hắn ta, lúc này cơ thể Hà Sơn co quắp, không còn sức bò tiếp.

“Đứa cháu trai này, muốn đồng quy vu tận với chúng ta à!” Diệp Thành lên tiếng nói.

Lục Bắc Kiêu ở trước mắt Hà Sơn, nửa ngồi xổm: “Chỉ dựa vào tên cặn bã như mày, còn muốn tụi tao bồi táng theo mày sao?”

Anh chế giễu nói.

“A Mộc, cho tao một viên thống khoái, bắn tao một phát chết đi!” Hà Sơn đau đến đổ mồ hôi lạnh, máu tươi chảy ra nơi miệng vết thương, hắn ta trừng mắt nhìn Lục Bắc Kiêu, lớn tiếng nói.

“Loại súc sinh như mày, nên bị đau đớn đến chết!” Lục Bắc Kiêu u ám nói, nói đoạn lại bắn Hà Sơn thêm một phát.

Đây vẫn là lần đầu ba người lính nữ tham gia thực chiến, súng thật đạn thật!

Cũng là lần đầu thấy được tà khí của Kiêu Thần, chả trách lại nói tên côn đồ hung thần cực độ cũng sẽ gọi anh là ngài Diêm Vương! Hà Sơn này có thể bị đau đớn đến chết rồi!

“Ba người các cô trông chừng hắn ta! Đại Ngốc dẫn đường, chúng ta đi băng qua đó!” Lục Bắc Kiêu đứng dậy, chỉ huy nói.

Tổ Huyết Lang, sáu thành viên rất nhanh đứng thành một hàng, dưới sự dẫn dắt của Đại Ngốc có kinh nghiệm quét mìn phong phú, dè dặt cẩn thận, xuyên qua bãi mìn, phía trong rừng già núi sâu, chuyên gia gỡ mìn không thể đến được, quay đầu lại, vẫn do Đại Ngốc gỡ từng hàng mìn.

Rất nhanh, họ thuận lợi thông qua bãi mìn tùy lúc có thể đạp lên kíp nổ.

“Các, ba người các người là lính nữ?” Hà Sơn nghe thấy giọng nói, hỏi ba người lính nữ đeo mặt nạ đen.

Ba người họ không ai nói chuyện, lãnh khốc đứng đấy, súng ngắn trong tay từng người đều nhắm vào Hà Sơn!

“Các cô gái tốt, làm lính gì chứ, sống vừa mệt vừa bỏ mạng, các cô thả tôi ra hoặc là đi theo tôi, tôi dẫn các cô đi hưởng thụ vinh hoa phú quý, được không?” Hà Sơn nhịn đau, dụ dỗ ba người lính nữ.

“Đi với mày? Theo mày gặp Diêm Vương sao? Trùm ma túy như mày xuống địa ngục chỉ xứng vào chảo dầu! Còn vinh hoa phú quý!” Thời Vũ nhạo báng nói.

Một chân đạp lên đầu của Hà Sơn!

Sơn động nơi xa vang lên tiếng súng.

“Tổ trưởng họ có nguy hiểm!” Phong1 Tranh nói chuyện, mã hiệu gọi là Phong2 Tranh, cô ấy kích động định xông qua đó.

*Phong1 Là 封, Phong2 là 风

Bị Lãnh Dao kéo về ngay lập tức: “Bĩnh tĩnh chút! Nhiệm vụ của chúng ta chính là trông chừng hắn ta cho tốt! Tổ trưởng họ sẽ không xảy ra chuyện đâu!”

Lãnh Dao lạnh lùng nói.

“Thuốc nổ trong sơn động kia chất thành từng tấn từng tấn đó, hahaha…” Hà Sơn cố ý kích thích họ nói, ý đồ muốn khích họ đi qua chi viện cho nhóm Lục Bắc Kiêu, hắn ta nhân cơ hội bỏ trốn!

“Mày đi chết đi!” Lãnh Dao nói, phần đuôi súng ngắn bắn lên đầu Hà Sơn, Hà Sơn bị bắn ngất xỉu!

Trong sơn động, lính đánh thuê của Hà Sơn đang mai phục, trấn ở kho vàng của hắn ta, tổ Huyết Lang sau khi tiến vào, nhanh chóng đọ súng với họ, tác chiến bằng hỏa lực!

Rất nhanh, tất cả côn đồ bị họ bắn chết từng tên, họ cũng tìm được kho vàng của Hà Sơn, thỏi vàng có khi thành mấy tấn!

“Đây đm trực thăng phải vận chuyển mấy chuyến đây!” Phương Trác cảm khái, sáu người Huyết Lang nhanh chóng rời khỏi động!

Họ men theo đường cũ mà về, lúc sắp băng qua bãi mìn, họ thấy bóng dáng Hà Sơn bò đến đó!

Thì ra Hà Sơn giả ngất!

Xa xa, Lục Bắc Kiêu thấy bóng dáng màu trắng đi trong đồng cỏ, là Diệp Kiều!

“Nằm sấp xuống!”

Diệp Thành la to.

Tất cả mọi người đều trông thấy Hà Sơn, toàn bộ nằm sấp xuống, ngay cả Diệp Kiều cũng nằm xuống cái mương bên cạnh, tuy nhiên, cô không hề biết tại sao phải nằm sấp xuống!+

Bình Luận (0)
Comment