Anh thì có chuyện gì mà tức giận chứ?! Không phải lúc trước cũng đánh vào mông cô rồi à?!
Diệp Kiều bị anh làm cho tức đến hộc máu!
Với hiểu biết của cô về anh thì, có chuyện gì đâu mà anh lại bực mình chứ, cố ý kiếm cớ thì có!
“Tối hôm qua, em cùng tên nhóc tóc vàng đó cũng không nể mặt anh chút nào!” Anh nghiêm túc nói: “Bảo bối, sao này còn dám làm vậy nữa không? Hả?”
Diệp Kiều muốn nói “dám” nhưng vừa há miệng định nói thì đã bị anh hung hăng ngăn lại!
!!!
Có mùi của đậu hũ thối!
Thật là đáng ghét!
Nhưng mà lưỡi cô mềm mềm trơn trơn, giống với miếng đậu hũ thối kia khiến anh cũng muốn ăn!
“ y… Em đi tắm cái đã…” Cô bị anh hôn đến hoa cả hai mắt, lúc buông ra, cô mới thì thầm mà nói.
“Được! Tắm rửa thôi!” Anh ung dung nói, nói xong liền đem bộ đồ đồng phục tình nguyện cô mặc giống với bộ đồ Bờm Sư Tử Tiện Tiện mặc kia, xé tan nát: “Sau này không được dính líu tới tên nhóc đó nữa! Nếu thấy em còn dính líu, anh sẽ một cước đánh chết hắn!”
“Lục Bắc Kiêu, anh đã làm gì Tiện Tiện rồi?!” Diệp Kiều lo lắng hỏi.
“Em còn dám quan tâm đến tên nhóc đó à!” Lục Hay Ghen trầm giọng nói: “Bảo bối, việc em nên quan tâm là ngày mai em có thể xuống giường được hay không!”
Nói xong anh liền xé rách luôn chiếc quần bò của cô, nâng người cô lên, bế cô đi tới phòng tắm. Anh mở vòi hoa sen, không quên bật nước nóng rồi mới bỏ cô xuống. Trên người cô bây giờ chỉ còn lại bộ đồ lót đã ướt. Với hai ba động tác, anh đã trút bỏ luôn bộ quần áo của mình, làm lộ ra thân thể cường tráng, cơ bắp khiêu gợi…
Những mảnh vải cuối cùng trên người cô cùng bị bàn tay anh xé rách tả tơi. Vòi hoa sen trên đầu tưới vào hai cơ thể bên dưới, chỉ trong chốc lát, tiếng kêu chói tai của cô vang lên, phòng tắm chỉ thấy được làn hơi đang bốc lên nghi ngút.
Anh đặt cô dựa người vào nên gạch men trên tường, mạnh mẽ chiếm lấy…!
“Bảo bối, nhìn trong gương xem, dáng vẻ của em bây giờ, nhìn xem xem chúng ta đang làm gì? Hữm? Còn nói không muốn gả cho anh? 108 tư thế, tư thế nào chúng ta cũng thử qua rồi, vậy mà còn nói không muốn gả?” Người đàn ông phía sau lưng cô, giữ lấy vòng eo thon của cô, động tác như cầm thú, cắn lấy tai cô, tà ác nói.
Hai mắt Diệp Kiều đã mơ màng, liếc qua gương nhìn thấy hai cơ thể đang quấn quýt cùng nhau, người đàn ông có cơ thể màu đồng khỏe khoắn đang ôm lấy thân thế mềm mại của người phụ nữ có làn da trắng nõn, cảnh này đúng là kiều diễm…
Trái tim cô đập mạnh, nhảy nhót điên cuồng.
“Em không gả cho anh thì gả cho ai? Ai dám lấy em? Ai dám đến gần người phụ nữ của Lục Bắc Kiêu?!” âm thanh trầm thấp nhưng tràn đầy bá đạo.
“Ngoan, lần sau không được làm ra mấy chuyện ngốc nghếch khiến anh không chịu nổi nữa, biết không?” Anh nói luôn, còn chưa cho cô cơ hội trả lời nữa, sau đó anh tiếp tục trừng phạt cô, sự trừng phạt ngọt ngào!
Đêm nay, Diệp Kiều bị anh dạy dỗ đến thê thảm, đáp ứng các loại hiệp ước không bình đẳng của anh!
Mặt trời lên cao rồi, mí mắt cô khẽ động một cái, nhưng vẫn tiếp tục ngủ say. Chàng trai cởi trần ngồi trong phòng khách, cầm máy quay phim lên, ngắm ngắm nghía nghía, nghĩ xem đoạn ghi hình này nên giữ hay xóa đây, nhưng vừa nghĩ đến dáng vẻ nghịch ngợm đắc ý của nha đầu ngốc kia, anh liền không nỡ xóa, cảm giác ngọt ngào và hạnh phúc ập đến, tràn đầy trong lồng ngực anh…
Diệp Kiều vừa thức dậy, trời đã xế chiều, chiếc bụng đói của cô kêu sột soạt, nhưng cô vẫn nằm lỳ trên giường không muốn dậy.
Anh đâu rồi?
Lại đi đâu nữa rồi…
“Lục cầm thú! Lục vô lại!” Lúc này cô mới nhớ lại tối hôm qua anh dám bắt cô đồng ý nhiều hiệp ước không bình đẳng! Tên Lục cầm thú này!
Cô dùng hai tay đập xuống mặt giường, trong lúc vô tình nhìn xuyên qua kẽ tóc, cô mới phát hiện trên ngón áp út của mình có một chiếc nhẫn kim cương, không biết xuất hiện từ bao giờ!
!!!
Chiếc nhẫn này giống y đúc chiếc nhẫn kiếp trước, cùng trọng lượng, cùng tinh xảo như nhau…
Lòng cô như có một cơn sóng ấp vào, dao động!
Anh đeo lên cho cô từ lúc nào?
Chỉ mới nói đùa có một câu mà anh đã sợ kinh hồn bạc vía vậy rồi.