Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 516 - Chương 516:

Chương 516:

Giọng nói nũng nịu của bà Lục vừa mềm mại vừa yêu kiều, hơi thở nóng rực còn phun vào tai anh, da thịt trắng nõn còn lộ ra bên ngoài, rịn một lớp mồ hôi, cho dù mặc áo ngực thể thao, nhưng với góc nhìn của anh, đủ nhìn thấy cái rãnh ẩn hiện mê người.

Về nhà.

Hai chữ này đối với anh mà nói có ý dụ hoặc tốt nhất, khiến anh mơ tưởng rất xa.

Lục Bắc Kiêu nghiến răng.

“Không sợ về nhà bị anh thu thập?” Khóe miệng anh cong lên một nụ cười, hạ giọng hỏi.

So với trước kia, trước mặt người khác bị anh đánh mông là tốt hơn rồi.

Cô sợ nhất chính là như vậy.

“Không sợ! Hưởng thụ còn không kịp ấy chứ!” Cô cười hì hì nói, dáng vẻ háo sắc.

!!!

Con nhóc này, cũng thật nhiệt tình.

Nhìn thấy hầu kết của anh nhấp nhô, Diệp Kiều liền hiểu, đã thành công.

Nhưng mà, Lục Bắc Kiêu lại đứng dậy, đi tới bên đài thi đấu. Thân hình cao lớn mạnh mẽ nhảy lên đài, tháo mũ lưỡi trai xuống, cởi cái áo thun đen, lộ ra thân hình màu đồng cuồn cuộn cơ bắp.

“Mau xem mau xem, người đàn ông cực phẩm kia là ai?!”

“Oa, trời ạ. Nhìn cơ bắp kìa, trời ạ cái màu da… a a a a… đúng là cực phẩm!”

Những học viên nữ đang tập luyện ở đây nhìn thấy trên đài đột nhiên có một người đàn ông cơ bắp, thì động tác đều dừng cả lại, vẻ mặt như hoa si mà kinh ngạc cảm thán, ngây ngất nhìn tới.

Đứng trên đài đấu là một người đàn ông cao lớn, để lộ nửa thân trên, mặc quần bộ đội màu lục, đi ủng đen, da thịt màu đồng, cơ bắp rắn chắc, cơ bụng 6 múi, hoàn mỹ, vùng chữ V mỹ nhân ngư thì chạm sâu vào lưng quần, khiến người ta suy nghĩ viển vông.

Diệp Kiều đứng yên tại chỗ mà sững sờ. Sau đó lại thấy đám nữ học viên thể hiện thái độ hoa si đối với anh thì lập tức lấy lại tinh thần, nổi cơn ghen.

Trời ạ.

Không được nhìn.

Nhắm mắt lại cho tôi!

Đó là người đàn ông của tôi.

Diệp Kiều hò hét trong lòng, 10 phần chiếm hữu, cũng là thêm tức giận Lục Bắc Kiêu. Anh muốn tạo phản sao? Dám để lộ nửa thân trên cho các học viên nữ này xem.

Muốn quỳ bàn giặt sao?

“Thân hình cơ bắp như vậy không thể nào chỉ luyện tập trong phòng tập mà có được. Trông thế này là tập luyện đối kháng hàng ngày. Còn cái màu da đồng cổ ấy nữa chứ… a a a… thật sự có người như vậy sao?”

“Các cô có nhìn thấy không, cũng thật đẹp trai a. Cực phẩm. Ngũ quan rõ ràng, cương nghị, lại vô cùng soái khí, nam tính.”

“Má ơi, trái tim của tôi. Cứu mạng, phạm tội nghiêm trọng rồi.”

“Thật muốn sờ. Chắc chắn sẽ rất cứng rắn, gõ vào sẽ đanh.”

Diệp Kiều nghe những người xung quanh ríu rít thảo luận về người đàn ông của mình, lại có người muốn sờ vào anh thì hai tay nắm chặt.

“Chồng à! Không còn sớm nữa, chúng ta về nhà thôi. Hôm nay không cần tập nữa!” Cô lớn tiếng gọi.

“A? Người đàn ông kia, là chồng của Diệp Kiều?” Mấy người đứng xung quanh vội hô lên, sợ tới mức vội vàng giải tán.

Ở trung tâm quyền anh này ai mà không biết sự lợi hại của Diệp Kiều chứ? Đến huấn luyện viên còn bị cô đánh cho tan tác, ôm đầu xin tha.

Lục Bắc Kiêu đứng ở trên đài đấu, hai mắt nhíu lại, từ trên cao nhìn xuống hai người vệ sỹ sau lưng Diệp Kiều nói, “Hai cậu, cùng nhau lên đi!” Anh cao giọng nói, khóe miệng còn nở nụ cười lạnh lẽo.

!!!

Diệp Kiều lên tiếng thương cảm hộ A Đông A Tây trong lòng.

“A Đông, anh rể là muốn kiểm tra thực lực của chúng ta. Cậu lên trước đi, để anh rể biết chúng ta không phải là bình hoa! Chúng ta có thể bảo vệ chị Kiều!” A Tây vô cùng tự tin, nhìn A Đông nói.

Thằng nhóc này, quá ngây thơ đi.

Đầu tiên, trước mặt anh ấy, hai người chính là bình hoa.

Sau đó, anh ấy thật sự muốn kiểm tra thực lực của hai người.

Đơn giản vậy thôi sao?

Anh là ghen tuông, muốn giải tỏa. Hiểu chưa?

Diệp Kiều lắc lắc đầu, trong lòng thở dài. Nhưng mà nhìn thấy người đàn ông tràn ngập hormone nam tính trên sàn đấu, rồi lại nhìn những người đang tập luyện ở đây vẫn đang lén nhìn anh, thì cô cũng muốn giải tỏa.

Bình Luận (0)
Comment