Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 553 - Chương 553:

Chương 553:

Vốn là cô đang xin nghỉ học, nhưng hôm nay anh đã đi rồi, cô cũng có thể cắp sách đến trường.

Lục bắc Kiêu cùng Diệp Thành đưa cô đến trường học.

Diệp Thành nhường lại không gian trong xe cho đôi vợ chồng trẻ, bản thân thì bước xuống xe.

“Nếu như thật sự có thai, vậy phải báo cho anh trước!” Tuy rằng có chút không tình nguyện, nhưng mà, nếu như có thai rồi, vậy thì vẫn đến tính toán một chút!

“Ừm!” Mới kết hôn được bốn ngày đã phải tách nhau ra rồi, tâm trạng của Diệp Kiều không thể nào phấn chấn nổi.

“Ngoan nào, vui lên đi! Cô vợ quân nhân đã lập lời thề son sắt của tối hôm nào đó đâu mất rồi?” Anh đưa tay nhéo má cô mà nở nụ cười, nói.

Diệp Kiều lại lao vào lòng anh, hai tay ôm chặt lấy eo anh.

“Anh Thành Tử, anh phải chú ý an toàn đó!” Trong vườn hoa nhỏ không người, Hoa Nhuỵ nhìn Diệp Thành, nở nụ cười mà nói, ánh mắt luyến tiếc hơi quay đi hướng khác, gương mặt cũng ửng đỏ.

“Hoa Nhuỵ, em đừng áp lực quá! Đừng nghĩ rằng phải vì anh mà biến thành người như thế nào, bản thân em chính là tốt nhất!” Nhớ đến những lời nói hôm đó của Hoa Nhuỵ, trái tim anh ta đau đớn đến hụt hẫng!

Hoa Nhuỵ nghẹn ứ, cô ấy bị anh ta cảm động rồi, liền nặng nề mà gật đầu, nhưng mà, trong là cô ấy đã hạ quyết tâm rồi, cô ấy càng phải cố gắng hơn mới được!

Đừng nói tới người nhà của anh ta, đến ngay cả bản thân cô ấy cũng cảm thấy, rằng hai người họ của hiện tại không xứng, mà gia đình của cô ấy lại càng không ổn, nhưng mà, gia đình cô ấy là gia đình cô ấy, còn cô ấy là cô ấy, Hoa Nhuỵ cô có thể gần bùn mà không hôi tanh mùi bùn, có thể từ một cục đá mà biến thành gốc đại thụ che trời!

“Anh Thành Tử, khi nào anh về lại nữa?” Hoa Nhuỵ ngẩng đầu lên mà nhìn anh ta, nghiêm túc mà hỏi.

Diệp Thành nhướng mày lên, “Chuyện này thật sự rất khó nói, bọn anh gần như không có ngày nghỉ, trừ khi có chuyện gì cực kỳ quan trọng mới có thể xin nghỉ được!”

“Vậy thì chúng ta phải bồi dưỡng tình cảm thế nào đây……….Thời gian qua lâu, có khi nào anh quên mất em không……..” Hoa Nhuỵ thì thầm, tháo sợi dây chuyền trên cổ xuống, cô ấy nắm lấy đôi bàn tay của Diệp Thành, lấy chiếc khóa bình an được chạm khắc từ một hạt đào có xỏ một sợi dây màu đỏ ra, đặt vào lòng bàn tay anh.

“Lúc em ra đời, tộc trưởng đã tặng nó cho em, có thể bảo hộ bình an, em tặng nó cho anh, mong anh luôn được bình an!” Hoa Nhuỵ nghiêm túc mà nói, giọng điệu ngọt ngào êm nhẹ.

Món đồ này đã ở bên cô ấy suốt hai mươi lăm năm, đến giờ vẫn còn vương chút hơi ấm từ cơ thể cô ấy.

Diệp Thành cũng hiểu rất rõ, anh ta nhìn không chớp mắt vào món đồ nhỏ trong lòng bàn tay, nó thật sự là rất quan trọng với Hoa Nhuỵ!

“Tiểu Hoa Nhuỵ, cái này…..”

“Anh nhận đi!” Hoa Nhuỵ cắt lời anh ta, nói xong, cô ấy nhanh chân chạy đi! Cô ấy cũng không còn thứ gì khác để tặng cho anh ta nữa! Cô ấy thật sự vẫn luôn mê tín mà tin vào chiếc khoá bình an kia, có được nó, sẽ luôn gặp may mắn, hy vọng nó cũng có thể phù hộ cho người trong lòng của cô ấy!

“Hoa Nhuỵ!” Diệp Thành lập tức đuổi theo, nắm chặt lấy cổ tay cô ấy, xoay người cô ấy lại, đưa tay lên giữ lấy chiếc gáy, cúi đầu xuống hôn lên đôi môi hồng thắm!

Hoa Nhuỵ mở mắt thật lớn, vừa lại cảm nhận được chiếc lưỡi nóng bỏng tấn công vào miệng cô ấy…….

Cô ngốc luôn rồi!

Diệp Thành đang hôn cô này!

Mãi khi Hoa Nhuỵ vẫn còn đang ngây người, Diệp Thành buông lỏng cô ấy ra: “Con bé ngốc này, sao anh có thể quên mất em được chứ! Em lại càng không thể quên anh, có hiểu chưa?!”

Hoa Nhuỵ nặng nề mà gật đầu, mặt cũng đỏ như sắp chảy máu đến nơi!

Diệp Kiều nghiễm nhiên mà coi bản thân mình như thai phụ, có làm gì cũng rất cẩn thận, trong thoáng chốc, một tháng đã qua đi, mãi đến khi cô mua được que thử thai rồi bước ra khỏi nhà thuốc, cả người đều căng thẳng đến run rẩy.

“Lục Tiểu Cổn, có phải là con đã đến rồi đúng không? Mẹ cũng lo lắng lắm đó!” Gần đây trong người cô cũng không có thay đổi gì cả, cô cũng đã thử, năng lượng mà Lục Tiểu Cổn cho cô vẫn còn đó!

Diệp Kiều niết lấy que thử trong tay, run rẩy mà đưa về phía nước tiểu. Cắm vào trong nước, cô nín thở, chờ đợi……..

Mười phút sau…….

Một vạch!!!

Nhất định là cô đã mua trúng que thử giả rồi!

Bình Luận (0)
Comment