Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 621 - Chương 621:

Chương 621:

Nhìn người có mái tóc cực ngắn, khuôn mặt tuấn tú, mặc áo sơ mi đeo cà vạt, bên ngoài là áo khoát vét dài, thân hình cao lớn, thân người hùng dũng đi về phía mình, tim Hoa Nhụy nhảy bình bịch, cảm giác như lần đầu tiên cô nhìn thấy Diệp Thành.

Có lúc, tình yêu của cô dành cho Diệp Thành có lúc bị lung lay vì lòng tự trọng của cô, thậm chí cô còn hoài nghi, lúc đầu mình xung động bày tỏ, thật là nực cười, yêu Diệp Thành cũng là một chuyện thật nực cười!

Cơ thể mỏng manh bị một sức lực mạnh mẽ ôm vào lòng, cô nghe thấy hơi thở của anh, cảm nhận được lòng ngực ấm áp, cái ôm cực kì bảo vệ cô, vòng tay cứng như sắt của anh ôm chặt lấy cô.

“Ngoan, tủi thân cho em rồi!” Thanh âm của Diệp Thành từ trên đầu cô truyền xuống, giây phút này, mũi Hoa Nhụy chua xót, hốc mặt đỏ lên, nhưng miệng thì lại cười.

Nâng tay lên từ từ ôm lấy anh.

Thư Dư trừng trừng mắt nhìn Diệp Thành ôm Hoa Nhụy vào lòng, anh xem cô ấy như bảo bối, nhẹ nhàng sờ đầu Hoa Nhụy, biểu tình ấm áp.

Lúc này anh ngẩng đầu lên nhìn về phía cô, biểu tình ấm áp lập tức biến mất mà thay vào đó là sự hung ác, hai mắt như mũi tên bắn về phía cô, khiên cô ta hoảng sợ lùi lại hai bước.

Cô ta thật không ngờ Diệp Thành lại đột nhiên quay về!

Cô càng không ngờ, Hoa Nhụy thế mà lại không nhận 20 vạn! Cô cho rằng chỉ cần Hoa Nhụy nhận 2 vạn này, Diệp Thành sẽ chán ghét cô ta, đến lúc đó sẽ chia tay với Hoa Nhụy.

Bàn tính của Thư Dư không thực hiện được thì không nói, còn bị Diệp Thành bắt được tại trận.

Thư gia nhìn Diệp Thành đến cũng giật mình, lúc trước có nghe nói qua, đại thiếu gia Diệp gia đã từng nói, không ai được can thiệp vào chuyện tình yêu của và hôn nhân của anh ta! Ý chính là anh ta chấp nhận là Hoa Nhụy rồi!

“Diệp Thành, anh, anh hiểu lầm rồi, chúng tôi không có bắt nạt cô ta, là Hoa Nhụy muốn cùng chúng tôi hòa giải!”

“Họ Thư kia! Ngoại trừ việc ăn miếng trả miếng, cô còn có thể làm được thế này nữa à?” Diệp Thành trào phúng nói.

Anh nghe Diệp Thư giảo biện, liền chán ghét.

Lại quay ra nhìn bà cụ Thư gia và cha mẹ Thư Dư, “Hiện tại, tôi muốn xem thái độ của ba vị đây” Diệp Thành không khách khí nói.

“Diệp Thành, là bạn gái cậu muốn cùng chúng tôi giải quyết riêng tư với nhau!” Bà cụ Thư trầm giọng nói.

“Là các người muốn xin lỗi bồi thường tôi!” Hoa Nhụy kích động nói.

“Ngoan, đừng giận, một lát nữa anh đây sẽ bắt bọn họ quỳ xuống cầu xin em!” Diệp Thành cong người, thân mật nói bên tai Hoa Nhụy.

Anh lại quay lại nhìn một nhà bốn người Thư gia không biết sống chết, “Giải quyết riêng đúng không, 20 vạn?” Diệp Thành nhìn một sắp tiền Thư gia dùng để làm nhục Hoa Nhụy, anh nhếch khóe miệng lên cười, “Họ Thư này, các người cảm thấy, bạn gái Diệp Thành tôi thèm đếm xỉa đến chút tiền thối này của các người sao? Các người xem Diệp Thành tôi chết rồi đúng không? Tôi không cho cô ấy được 20 vạn sao?”

Nói đến đây, anh đi đến trước mặt bà cụ Thư, bà ta liền nở nụ cười ngượng ngập.

“Diệp Thành, đây, đây là thành ý của chúng tôi!” Bà cụ Thư cười gượng nói.

“Thành ý? Nhưng tôi chỉ thấy các người đang làm nhục bạn gái tôi thôi!” Anh nói xong thì nhấc cổ tay lên nhìn đồng hồ trên đó, “Cũng đúng, có lẽ Diệp Thành tôi không đủ hung ác, khiến các người dù biết rỏ bạn gái tôi Hoa Nhụy là tâm can bảo bối của tôi mà cũng dám bắt nạt!”

Anh vừa nói xong, thì điện thoại của cha Thư Dư là Thư Đồng Khánh vang lên, ông vừa nghe điện thoại một lúc thì sắc mặt liền nhăn nhó, vội đưa điện thoại cho bà cụ Thư.

“Mẹ à! Chúng ta rốt cuộc đã đắc tội gì với Diệp Thành rồi? Chức giám độc ngân hàng của con không giữ được nữa rồi? Người của ngân hàng trung ương đang điều tra con!” Con trai lớn của bà cụ Thư, Thư Đồng Hỉ gấp gáp gọi điện thoại cho mẹ mình.

Bình Luận (0)
Comment