Hoa Nhụy bị Diệp Thành làm cảm động, cũng làm cho cô càng thêm kiên định hơn, Diệp Thành dẫn cô đi đăng ký, Hoa Nhụy cũng thoái khỏi hộ khẩu ở quê luôn rồi.
Án của Thư Dư, mấy ngày sau mới mở phiên tòa, tuy rằng tội xúi giục không thành, nhưng không nhận được sự tha thứ của người bị hại là Hoa Nhụy, cô ta bị phán 6 tháng tù. Thư gia làm việc trong ngành ngân hàng lần nãy cũng bị liên lụy.
Thư gia nhiều lần tìm Diệp gia nói chuyện không thành, bởi vì đây không phải là chuyện của Diệp gia, mà là chuyện của Diệp Thành! Diệp Thành làm sao có thể bỏ qua cho người ức hiếp Hoa Nhụy và Diệp Kiều chứ!
Chuyện lần này cũng đánh động đến tất cả mọi người, mọi người không thể không thừa nhận, đại thiếu gia chơi vời đã bị cô nương Hoa Nhụy thu phục rồi!
Đều làm Hoa Nhụy cảm động hơn là, Diệp Thành cho người về nhà cô, lấy hộ khẩu của cô lên, còn xây cho mẹ cô một căn nhà, hiện đang khởi công, bởi vì muốn đón bà ấy đến thành phố J nhưng bà ấy không muốn. Phụ nữ sinh ra ở núi cao đã nhận định có chết cũng phải chết ở trong núi.
Lúc Diệp Thành đến tìm em rể, vừa hay thấy cảnh anh bị em gái mình phạt quỳ trên vỏ sầu riêng, khiến anh cười một chập.
Lục Bắc Kiêu bò dậy đuổi theo anh, ý đồ giết người diệt khẩu!
“Đại gia à, có chuyện này cậu cũng phải giết bọn Đại Ngốc luôn đi! A Kiêu, hiện tại ai lại biết chuyện cậu bị phạt chứ! Tôi thấy Lục giáo quan như cậy, đến lúc đó sẽ huấn luyện đám tân binh rồi!” Diệp Thành không có ý tốt nói, hít hít cái mũi bị đánh đau nhói.
Vẫn là Diệp Kiều quát lên một tiếng, Lục Bắc Kiêu mới buông tay ra.
“Em gái à, Hoa Nhụy có phải có chuyện gì giấu anh không? Nha đầu ngốc đó sống chết không cùng anh đi đăng ký! Anh em cần một người chỉ điểm đây!” Diệp Thành đi đến ngồi dưới đất, thấy Diệp Kiều đang ngồi ăn hạt dưa vừa xem phim,
Vẫn là xem phim khủng bố!
“Vậy thì cô đơn tiếp đi, cô đơn 26 năm rồi, thêm mấy năm nữa cũng chẳng sao!” Diệp Kiều không nhìn anh, chỉ nhìn ti vi nói.
Hoa Nhụy trước đó cũng đã tìm đến cô.
“Em có phải em gái ruột anh không đó?!”
“Không phải ruột, mà là em họ.” Diệp Kiều cũng không nhìn anh, tốc độ cắn hạt dưa càng nhanh hơn.
Diệp Thành: “….”
“Tôi nói em gái này, em xem, anh cùng Hoa Nhụy kết hôn rồi, có thể đuổi kịp tốc độ của em và A Kiêu, không chừng năm nay là có thể sinh em bé rồi, cùng con nhà hai người cùng nhau lớn lên, giống như anh và A Kiêu trước kia, chúng ta đều là nghề nghiệp đặc biệt, em có biết không, chỉ có thể sinh một lần, đến lúc đó cùng nhau nuôi dưỡng, sẽ giống như anh em ruột, thế càng tốt không phải sao? Em giúp anh khuyên cô ấy đi!”
“Tính hay thật, đến lúc đó cùng nhau đi phá tổ chim, bắn ná, đánh nhau, suốt ngày bị thầy cô réo tên! Em không thèm!” Diệp Kiều lớn tiếng phản bác.
Cô là người biết rỏ nhất, Lục Bắc Kiêu và Diệp Kiều là con cháu trong đại viện, từ nhỏ đến lớn là cái dạng gì, đều là một đám không coi thiên hạ ra gì, đặc biệt là anh Kiêu nhà cô!
Thật lo lắng sao này làm sao mà giáo dục Lục Tiểu Cổn.
Căn bản là quá cường hãn rồi!
Diệp Thành: “….”
“Em gái, cũng có thể là hai đứa bé gái mà, đúng không?” Diệp Kiều suy nghĩ linh hoạt lại nói.
“Cái gì mà bé gái! Con nhà em là con trai!” Diệp Kiều không cắn hạt dưa nữa, đột nhiên phát hỏa lên.
“Nha đầu, làm sao em biết là con trai?” Diệp Kiều lập tức phản bác.
Diệp Kiều cho anh cái liếc trắng mắt.
“Em nói thật với anh, Hoa Nhụy chuẩn bị ra nước ngoài đào tạo hai năm, hơn nữa, đơn xin của cô ấy đã được duyệt rồi!” Diệp Kiều vừa mở miệng xong, Diệp Thành liền đứng dậy rời đi.
“Nha đầu thối này!” Diệp Thành nghiến răng, nắm chặt tay nói.