Mể Khả nhìn thấy điện thoại của Diệp Kiều gọi đến, len lén nhìn về phòng của Tô Mục, cầm lấy điện thoại chạy ra ngoài ban công nghe điện thoại.
Tô Mục của bọn họ đã 4 tháng rồi không có thông cao, nghệ sĩ không có tin tức gì tương đương với cái chết, thời gian dài, fan hâm mộ cũng bỏ mà đi. Vốn dĩ kế hoạch là ngày 6 tháng 6 ra album mới, tên là , kết quả, đều thành công cốc!
Bây giờ đã là tháng 9 rồi!
Đáp án công ty cho bọn họ chính là chờ!
Nói trắng ra chính là đông cứng bọn họ!
Tô Mục cũng không gấp, đại bộ phận thời gian đều ở nhà sáng tác.
“Chị Kiều! Đã lâu không liên hệ rồi, gần đây chị bận gì vậy?”
“Bận làm ăn đó, chúng tôi mở thêm một chi nhánh trà sữa. Mể Khả à, Tô Mục gần đây làm gì? Dường như không thấy hoạt động của anh ấy, người hâm mộ của anh ấy bên cạnh tôi hỏi, album mới của anh ấy khi nào phát hành?” Miệng thì nói người bên cạnh hỏi, nhưng thật ra cô cũng quan tâm đến anh.
Tiện Tiện là cô dẫn ra khỏi làng quê, năm đó anh ở thành phố J cũng là cô đầu tư cho anh ấy.
“Chị Kiều… Tô Mục anh ấy… thật ra…”Khả Mể chần chờ nói, lúc này trước mặt cô nhiều thêm một thân người, chính là Tô Mục.
Khả Mể bị dọa đến suýt nữa rơi điện thoại, “Chị Kiều, Tô Mục hiện tại anh ấy đang trong kỳ nghĩ! Công ty chuẩn bị đưa anh ấy đi Hông Kông tập huấn! Anh ấy vẫn ổn!”
Vì bảo vệ bát cơm, Khả Mể vội đổi miệng nói.
“Ồ, vậy cũng không tệ! Anh ấy thực sự có chuyện thì cô đừng có giấu tôi đấy nhé!” Diệp Kiều nói.
Khả Mể vội vàng nói, “Nhất định, nhất định” mấy câu thì tắt điện thoại.
“Ai có cô liên hệ với cô ấy?” Tô Mục không cần giữ hình tượng, tóc đã dài lỉa chỉa, râu cũng không cạo, cả người nhìn cực kì lôi thôi, sa sút. Ông xông đến Khả Mể chất vấn.
Sau này không gặp nữa!
Cô nói nhưng lời nói tuyệt tình đến như thế còn liên hệ đến làm gì?!
“Là chị Kiều gọi điện thoại đến… Tô Mục! Anh không thể không nói với chị ấy! Chị Kiều lợi hại đến vậy, nhất định sẽ giúp được chúng ta! Anh cứ tiếp tục như thế, đừng nói đến làm minh tinh, cho dù sống cuộc sống của người bình thường cũng khó nữa!” Khả Mể nóng lòng nói.
“Khả Mể! Cô dám lộ ra nửa câu, tôi lập tức đuổi cô đi!” Tô Mục lạnh lùng nói.
Bị cô làm tổn thương như thế, bờm sư tử Tiện Tiện có quyết tâm muốn cùng cô đến chết cũng không qua lại!
Cửa mở ra, là người quản lý Amy, nhìn thấy Tô Mục cô thở dài nói, “Tô Mục, tối này chị Tiết kêu cậu qua, chị ấy cho cậu một cơ hội sau cùng, cậu qua đó, xin lỗi cô ấy có được không?”
“Không được! Nhìn bà già đó ông đây buồn nôn!” Tô Mục nói xong liền đi vào phòng, đóng mạnh của phòng lại một cái rầm.
Amy tức giận nắm chặt tay, “Tô Mục! Cậu đây là tìm chết đấy có biết không?! chị ta hiện tại không động đến cậu là còn muốn cho cậu một cơ hội! Đợi đến lúc chị ta xử lí cậu, cậu muốn có cơ hội cũng không có nữa đâu! Đến lúc đó không phải là đông cứng đơn giản như thế đâu!”
Ông lớn trong giới giải trí muốn bóp chết một con kiến không phải là chuyền dể dàng sao!
….
Sân bay quốc tế.
Hoa Nhụy vẫy tay chào với Diệp Kiều, nhìn về phía sau cô ấy, trong biển người tấp nập cũng không nhìn thấy bóng người cô muốn thấy.
Anh thật sự tức giận, sau này không để ý cô nữa rồi sao?
Yết hầu Hoa Nhụy nghẹn lại, khó khăn nuốt xuống, đi về cửa an ninh.
Vừa quay người, thì nhìn thấy một bóng người cao lớn đứng trước mặt cô, là anh ấy, đeo kinh đen, mặc áo sơ mi đen, bộ dáng rất ngầu!
Cô sững người lại, sau đó đi nhanh về phía anh, vẫn còn chưa đến sát người anh đã bị anh ôm vào lòng.
“Nha đầu ngốc!” Diệp Thành dùng sức ôm chặt lấy cô vào ngực, nghiến răng nghiến lợi, vừa yêu thương vừa tức giận hôn lấy cô.