Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 675 - Chương 675:

Chương 675:

Vậy là có thai thật rồi!

Lần nào cô Lục cũng bảo “Sói đến rồi sói đến rồi”, lần này là thật rồi! Không phải sói đến mà là một thằng nhóc thối đến! Đây cũng là sự kết tinh tình cảm của cô và anh!

Cũng kỳ lạ thật, rõ ràng là anh không thích, vậy mà anh lại phấn khích đến mức tay chân luống cuống, hay là lúc trước đánh nhau đến giờ vẫn chưa khỏe lại!

Sao anh lại phấn khích đến như vậy!

Nhưng nghĩ đến việc tương lai anh được lên chức, trái tim anh như muốn nhảy lên.

Lục Bắc Kiêu, thực sự sắp làm cha rồi!

Y tá đã rời đi, anh tiếp tục nhìn chằm chằm và các chỉ số, cũng như phần kết luận của tờ xét nghiệm. Anh cẩn thận nhìn đi nhìn lại phần kết luận ghi đã mang thai.

“Anh Kiêu, em bị sao vậy?” Diệp Kiều đang nằm trên giường bệnh, cô vừa tỉnh dậy, cảm thấy không còn chút sức lực nào nên chỉ nói thều thào.

Lục Bắc Kiêu hoàn hồn, nhìn bà Lục của mình mặt mày có chút tái nhợt, anh ngồi xuống bên cạnh giường bệnh, khóe miệng nhếch lên.

Ngón tay thô ráp của người đàn ông nhẹ nhàng vén tóc trên trán cô lên: “Cô Lục, chúc mừng, cuối cùng cô Lục cũng đạt được nguyện vọng của mình!”

Anh đưa cho cô xem tờ xét nghiệm trên tay.

Diệp Kiều ngạc nhiên nhìn tờ xét nghiệm trên tay, khác với những vạch mờ mờ trên que thử thai, bản báo cáo xét nghiệm máu này là thuyết phục nhất!

Cô thật sự có thai rồi sao?

Diệp Kiều chết lặng, bất động nhìn tờ xét nghiệm, tờ giấy này chính là minh chứng cho một sinh linh nhỏ bé đang lớn dần trong bụng cô…

Một lúc sau, cô đột nhiên hét lên: “Á, em có thai thật rồi sao?! Lục Tiểu Cổn thật sự đến rồi sao?! A a a!”

Cô kích động định đứng lên nhưng bị Lục Bắc Kiêu kéo lại.

! ! !

Nhìn cô bây giờ mới hạnh phúc làm sao!

Trước giờ chưa lần nào thấy cô phấn kích như vậy!

Ngày trước, lúc làm lễ cưới với anh cô cũng không có kích động như vậy! Lục Bắc Kiêu nhìn dáng vẻ kích động không kiềm được của cô mà lòng cũng vui theo.

“Bà Lục à, thai mới có hơn bốn tuần mà em đã vui vẻ như vậy. Còn chưa biết con trai hay con gái mà em đã định đặt tên con là Lục Tiểu Cổn rồi à? Nếu là con gái thì sao? Con gái anh không được đặt tên là Lục Tiểu Cổn đâu đấy!” Lục Bắc Kiêu nhíu mày nói.

Diệp Kiều vừa rồi còn yếu ớt, giờ đã tươi tỉnh trở lại, vẻ mặt vui mừng, hai tay vuốt ve vùng bụng phẳng lì, tự hào nhìn chồng: “Là con trai đó! Phải đặt là Lục Tiểu Cổn! Không tin thì chờ xem! Em đã nằm mơ nhiều lần lắm rồi!”

Câu cuối cùng là do cô bịa ra, tránh làm cho anh hoài!

Nhìn thấy khuôn mặt đắc ý của Diệp Kiều, hai tay lại không ngừng vuốt ve vùng bụng phẳng lì, ra dáng như một người mẹ, Lục Bắc Kiêu cảm thấy sống mũi cay cay.

Đây vừa mới mang thai, cô ấy như thế này, tương lai còn đến mức nào nữa?!

“Người ta nói rằng những giấc mơ thường hay ngược lại với hiện thực lắm.” Anh dội cho cô một gáo nước lạnh. Thực ra thì, anh chưa bao giờ tin vào những chuyện mơ mộng này

Diệp Kiều không những không tức giận mà ngược lại còn tỏ vẻ đắc ý, anh không tin thì kệ anh, sau này sinh ra một thằng cu rồi xem xem lời này có phải anh tự tát vào mặt mình hay không!

“Dù sao cũng xin chúc mừng anh Lục, anh đã được thăng cấp lên chức bố!” Diệp Kiều cười nói.

“Cô Lục, đừng vui mừng quá! Sau khi trở về thành phố J, chắc chắn cô Lục sẽ bị cấm túc, sẽ được cả nhà bảo vệ như bảo vật quốc gia!” Lục Bắc Kiêu hả hê nói, đến lúc đó, để coi cô còn đắc ý được hay không!

Diệp Kiều im lặng không nói gì.

Cũng có thể những điều Lục Bắc Kiêu nói là đúng! Kiếp này khác kiếp trước, cô cũng không giống kiếp trước, có thể tưởng tượng, ba nhà nếu như biết cô mang thai thì chắc chắc sẽ nâng niu cô còn hơn bảo vật quốc gia luôn ấy chứ!

“Này, trước mắt anh đừng cho họ biết!” Kẻo họ làm ầm ĩ lên thì sao!

Lục Bắc Kiêu buồn cười nhìn cô: “Cô Lục, cô nghĩ giấu được không? Điện thoại di động của em sắp bị cả nhà gọi cho cháy máy rồi! Bọn họ mà cứ một mực muốn biết thì chồng em làm sao giấu nổi!”

Anh quyết không để cho cô gặp nguy hiểm như hôm nay nữa, nhất là trong thời gian mang thai này!

Bình Luận (0)
Comment