Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 761 - Chương 761:

Chương 761:

Làm sao có thể?

Nhất định là anh chỉ biết bề nổi mà thôi, mỗi lần ra nước ngoài, kẻ ngoài lạnh trong nóng như anh chắc chắn sẽ phái người theo dõi cô, nên mới biết cô giao chiến với Đường Thiếu Đình của K2, biết những người lính đánh thuê kia cứu cô.

Những chuyện này cô chưa bao giờ nói với anh trước đây, chính vì sợ anh lo lắng, sau này không cho cô ra nước ngoài nữa.

Nếu anh biết cô sống lại thì sẽ bình tĩnh như vậy sao?

Nhất định là cô quá lo lắng rồi!

“Nằm xuống!”. Anh cầm rượu xoa bóp trên tay, trầm giọng ra lệnh.

Diệp Kiều ngoan ngoãn nằm xuống, dò hỏi: “Anh Kiêu, ý anh là Đường Thiếu Đình là người của K2 à?”

“Đúng! Cậu ta mới gia nhập K2 hai năm trước, bây giờ là đối tượng truy nã quan trọng bên ta!”. Lục Bắc Kiêu trầm giọng nói.

Nghe anh nói vậy, Diệp Kiều thở phào một hơi!

Cô biết là anh không biết sâu hơn nữa!

“Cái thằng thối rữa đó, làm gì không làm, lại đi gia nhập K2! Tối hôm đó còn tuyên bố muốn ngủ với em, bị em đánh cho một trận tơi bời, a! Không muốn, đau quá, a!”

Nghe cô nói thằng thối rữa đó muốn ngủ với cô, lực tay Lục Bắc Kiêu không tự chủ mạnh hơn, chơi đùa đến mức Diệp Kiều phải gào khóc kêu cha gọi mẹ, sắc mặt của anh cũng âm u tới cực điểm!

“Tốt nhất đừng rơi vào tay anh, nếu không…chém muôn nghìn mảnh!”. Lục Bắc Kiêu tàn nhẫn nói.

Diệp Kiều không khỏi lau mồ hôi thay Đình Tử.

“A! Anh Kiêu, anh nhẹ chút, a…ưm…thoải mái…”. Tiếng kêu đau dần dần biến đổi, trở thành tiếng ngân nga kiều mị khiến người ta khó có thể ngăn chặn được.

“Làm như đang ấy ấy nhỉ!”. Người đàn ông thô lỗ nói, lòng bàn tay như giấy nhám vuốt ve cơ thể cô.

Diệp Kiều chịu đựng cảm giác ngứa ngáy kích thích, lắc lắc cơ thể mị hoặc như rắn nước: “Anh Kiêu, muốn biết em mang quà gì về cho anh không?”

“Cái gì?”

Cô vốn dĩ đang nằm trên giường, bỗng quay đầu, trong miệng đã ngậm sẵn một cái bao cao su!

Đây là quà cô mang về cho anh!

!!!

“Cỡ lớn nhất sao?”. Anh cắn chặt răng hàm, cười tà nói.

“Đúng! Lại còn phiên bản châu u, chắc là to quá rồi!”. Diệp Kiều không sợ chết mà nói.

“Cục cưng, em muốn chết trên giường sao?”. Người phụ nữ đáng chết, dám nghi ngờ size của anh! Lục Bắc Kiêu cắn răng, đen mặt lại, ham muốn tình dục đã lan tỏa khắp toàn thân!

“A a a a…không muốn!”. Diệp Kiều đương nhiên biết kết cục khi khiêu khích anh, nhưng cô vẫn không nhịn được mà muốn chọc anh phát điên, sau đó xoay người định chạy.

Trong phòng tràn ngập mùi rượu thuốc, rượu thuốc trên người cô vẫn chưa kịp khô đã bị anh thô bạo kéo về, lột đồ!

“Anh Kiều, anh nhẹ thôi, người em còn đau lắm!”

“Vận động mạnh có lợi cho việc thúc đẩy tuần hoàn máu và loại bỏ huyết ứ!”

!!!

Anh vô cùng thô bạo vừa trực tiếp, chỉ chốc lát sau, Diệp Kiều đã hét chói tai.

Lục Tiểu Vũ bị Lục Tiểu Cổn cử đi trộm quà, nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của mẹ thì sợ hãi đến mức vội vã chạy về phòng: “Anh anh anh anh, hình như cha đang đánh mẹ!”.

Lục Tiểu Cổn trưng ra vẻ mặt “em bị ngốc sao?”.

Cha làm sao có thể đánh Diệp Kiều?!

“Thật đấy thật đấy, mẹ kêu thảm thiết lắm! Chúng ta nhanh đi cứu mẹ đi! Bà cố nói, nam không thể đánh nữ!”. Tuy bình thường ghét bỏ mẹ lắm, nhưng mà vào thời khắc quan trọng, Lục Tiểu Vũ vẫn che chở chco mẹ, nói xong đã định chạy.

Lục Tiểu Cổn vội vàng bước tới níu cô bé lại.

“Nhất định là Diệp Kiều lại không nghe lời nên bị cha đánh mông đây mà!”. Lục Tiểu Cổn nghiêm túc nói: “Đánh mông không tính là đánh phụ nữ!”

Cho nên, không cần đi cứu mẹ.

Lục Tiểu Vũ cũng tin: “Chắc là mẹ nói phạt cha quỳ trên điều khiển từ xa, nên cha mới đánh mẹ! Cha làm sao có thể bị mẹ phạt quỳ được!”.

Bình Luận (0)
Comment