Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 823 - Chương 823:

Chương 823:

Trong con ngõ hẹp dài, Lục Tiểu Vũ dẫn bà cụ chống gậy đi về phía trước, Lục Tiểu Vũ có hơi lo lắng chạy về phía trước.

Tia Chớp không chạy nhanh như bình thường, Lục Tiểu Cổn chạy theo phía sau, thân người vẫn mảnh mẽ cứng cáp.

Lúc cách bà lão khoãng mấy mét, Lục Tiểu Cổn đột nhiên dừng lại, đôi mắt thông minh nhìn chằm chằm gáy bà cụ, dưới mái tóc trắng ở gần cổ lộ ra mái tóc đen.

“Lục Tiểu Vũ” Cậu chạy nhanh lên phía trước, nắm lấy tay Lục Tiểu Vũ kéo lại, bảo vệ cô bé ở phía sau mình.

Bà lão nhìn nhìn Lục Tiểu Cổn, lại nhìn xung quanh, phía trước không xa có mấy người đàn ông từ trên xe đi xuống, bọn họ đều đeo khẩu trang, đi nhanh về phía này.

“Lục Tiểu Vũ mau chạy.” Lục Tiểu Cổn lớn tiếng nói.

Lục Tiểu Vũ lúc này mới nhận thấy nguy hiểm, lùi lại muốn chạy, lúc này, hai người đeo khẩu trang vội đuổi theo Lục Tiểu Vũ, Lục Tiểu Cổn liền chạy xông đến phía sau Lục Tiểu Vũ ngăn cản bọn họ lại, Tia Chớp cũng xông qua đẩy ngã một tên.

“Lục Tiểu Vũ chạy mau” Lục Tiểu Cổn lớn tiếng hét, Lục Tiểu Vũ ngốc như thế, không thể bị bắt đi, muốn bắt thì bắt cậu được rồi, cậu duỗi chân muốn muốn cản một tên để Lục Tiểu Vũ chạy xa một chút, chẳng qua cậu nhanh chóng bị một tên túm lấy ôm lên.

“Cứu mạng, cứu mạng, có người bắt cóc trẻ con, cứu mạng” Lục Tiểu Vũ vừa chạy vừa hét.Lục Tiểu Cổn bị

Lúc nãy có mấy người gia từ trong trong đại viện đi ra, những tên muốn bắt Lục Tiểu Vũ nhìn thấy bọn họ, quay người chạy đi.

“Mau lên xe, bắt được một đứa cũng được rồi.” một người trong đó lớn tiếng nói.

Lục Tiểu Cổn bị tên lưu manh ôm đi, cậu hung hắn cắn vào tay hắn một cái, “Ôi, tiểu quỷ này”

Đối phương bị cắn tay liền buông lõng ra, Lục Tiểu Cổn từ trên tay hắn thoát ra, mau chóng chạy đi, nhưng chưa chạy được hai bước lại bị bắt được. Cậu dù sao cũng là trẻ con, làm sao địch nổi mấy người đàn ông cao lớn này chứ.

“Mau thả Côn gia ra,” Lục Tiểu Cổn hai chân vùng vẫy lớn tiếng nói.

“Thằng quỷ nhỏ này, tính khí cũng dữ dằn dữ.” Tên côn đồ mắng xong liền ôm cậu lên xe, “Tia Chớp mau về nhà đi, về nhà”

Nhìn thấy Tia Chớp còn đang cắn tên du côn, Lục Tiểu Cổn đau lòng hét lên.

“Đừng đánh nhau với chó nữa, mau lên xe.” Tên du côn xong về phía con chó, rút dao găm ra đâm về phía con chó nhưng Tia Chớp tránh được.

Nhìn chiếc xe bắt đầu chạy đi, Tia Chớp nhanh chóng đuổi theo, không còn vẽ ốm yếu trước đó, thậm chí nó còn nhảy được lên nóc xe, rồi nằm xuống thở hỗn hễn trên nóc xe.

“Ông Hãi ơi, ông Hải ơi, Lục Tiểu Cổn bị bắt đi rồi” Lục Tiểu Vũ vừa chạy đến cửa, nhìn thấy chú Hải liên vừa khóc vừa nói.

“Bị một chiếc xe tải không có biển số bắt đi.” Có một ông cụ lớn tiếng nói.

“Hu hu, anh là vì cứu con mà bị bắt đi” Lục Tiểu Vũ vừa khóc vừa nói, vị sao bà cụ già cả đáng thương như thế lại là người xấu chứ.

Chú Hải lập tức lấy điện thoại ra gọi.

..

“Kiều tổng, đây là tư liệu chị cần!” Tiểu Tăng đi đến nói với người đang chôn trong đống công văn.

“Để đó đi” Diệp Kiều hai mắt không rời màn hình, không nhì Tiểu Tăng, tay không rời chuột.

“Giang Ca 22 tuổi, năm 2001 chết do tai nạn xe” Bạn gái trước kia của Kiều Sênh chết rồi.

Đang lúc Diệp Kiều còn đang chấn kinh thì điện thoại vang lên.

“Con của cô bị chúng tôi bắt rồi, muốn nó sống thì tốt nhất đừng báo cảnh sát, chuẩn bị cho chúng tôi 500 vạn tiền mặt” Trong điện thoại vàng lên tiếng nói dị âm, chắc là đã dùng máy biến đổi giọng.

Bình Luận (0)
Comment