Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 824 - Chương 824:

Chương 824:

Lục Tiểu Cổn bị bắt cóc.

Lừa người sao

Diệp Kiều hoàn toàn không tin, muốn tắt điện thoại, đồng thời mở phẩn mềm định vị GPS trên máy tính, cô muốn xem hiện giờ Lục Tiểu Cổn đang ở đâu.

“Nhớ đó, không được báo cảnh sát, nếu không lập tức giết con tin.” Đối phương nói xong thì tắt điện thoại.

“Kiều tổng, cuộc họp với quản lí cấp cao sắp bắt đầu, chị..” Tiểu Tăng nhìn sắc mặt Kiều vương có chút không đúng, đồng thời lúc này điện thoại vang lên.

“Diệp Kiều, Lục Tiểu Cổn bị đám bắt cóc bắt đi rồi, nó là vì muốn cứu Lục Tiểu Vũ, bị bắt trong hẻm nhỏ.” Thanh âm chú Hải truyền đến, Diệp Kiều giống như bị người khác đánh một gậy, đại não trống không, nhìn lên màng hình vi tính điểm nhỏ không ngừng di chuyển.

Điểm nhỏ đó chính là Lục Tiểu Cổn.

Lúc này, sắc mặt trắng bệt của Diệp Kiều khôi phục chút sắc huyết, “Chú Hải, tôi biết rồi, đám người này mới gọi điện thoại cho tôi, bào tôi không được gọi cảnh sát, nếu không sẽ giết con tin, chú tạm thời đừng báo cảnh sát, tôi lập tức đi tìm Lục Tiểu Cổn.”

Cô giao phó xong lập tức tắt điện thoại.

Thẩm Hi Xuyên và Lý Vận, đôi tra nam nữ này, đối phó không được cô, lại dám động tay với bảo bối của cô.

“Kiều tổng”

“Cuộc họp để phó tổng làm thay, tôi đi ra ngoài một chuyến, lúc nãy tôi nói gì cô cứ xem như không nghe thấy” Diệp Kiều đứng lên, lạnh lùng nói.

Tiểu Tăng nghe từ “bắt cóc” “con tin” hai chữa này, trong lòng hoảng hốt, không nghĩ cũng biết là chuyện gì, không phải là hai đứa con của Kiều vương bị bắt cóc chứ!

Cô nhìn nữ vương Kiều mặc vày OL đi vào phòng nghỉ.

Diệp Kiều mở tủ quần áo ra, mặt không biểu tình, động tác cực kì lưu loát cởi quần áo, mặc vào, một lúc sau, cô mặc một bộ đồ đen, những loạn tóc xoăn được cô cột cao lên.

Cô từ trong phòng đi ra, Tiểu Tăng vẫn còn chưa đi sững người ra, mất vài phút, nữ vương Kiều từ một bộ đồ công sở đã biến thành một nữ sát thủ.

Cả người cô tràn đầy sát khí, dùng từ nữ sát thủ cũng không quá đáng.

Diệp Kiều không đi thang máy chung, cô có thang máy của riêng mình thông với nhà xe, vừa mở cửa thanh máy liền cưỡi lên một chiết mô tô.

Trong thành phố tấp nập này cưỡi một tô tiện hơn.

Trên tay Lục Tiểu Cổn có đồng hồ có chức năng định vị, là anh em trong đội đặc chủng của Lục Bắc Kiêu thiết kế cho, những năm nay, hệ thống định vị còn chưa phổ biến toàn dân, tai mang tai nghe, trong đó không ngừng báo cáo vị trí của Lục Tiểu Cổn cho cô, cô chạy tắt qua những con hẻm nhỏ.

Thẩm Hi Xuyên ngồi trên ghế ông chủ, cả mặt đắc ý.

Lý Vận tay mang bao lớn bao nhỏ đi qua, nhìn thấy bộ dạng đắc ý của hắn ta, trong lòng nghĩ, thằng cha này hai ngày nay tâm tình không tệ nhỉ, còn đưa cho cô 10 vạn để cô đi mua sắm.

“Thẩm đại tổng tài, có chuyện gì mà vui như thế?” Lý Vận ở một bên vừa thử nước hoa, vừa hỏi.

Thẩm Hi Xuyên khịt mũi ghét bỏ, “Cút xa ra.”

Lúc này điện thoại của hắn vang.

“Thằng quỷ nhỏ đã bị chúng tôi trói lại trong kho, khi nào thì ra tay.”

Thẩm Hi Xuyên đứng ở bên cửa sổ, híp mặt nhìn Lý Vận đang tô son, không thể để cô ta biết chuyện hắn bắt cóc con của Diệp Kiều được.

“Gọi điện thoại cho Diệp Kiều, giả vờ đòi tiền chuộc sao đó ra tay, hiểu chưa?” Thẩm Hi Xuyên thấp giọng, ánh mắt độc ác nói.

Mục đích của hắn ta là làm Diệp Kiều đau khổ, sau đó đổ tội cho con tiện nhân Lý Vận này.

Bình Luận (0)
Comment