Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 830 - Chương 830:

Chương 830:

Rỏ ràng không tin có Uông Tinh nhưng Lục Tiểu Cổn lại nghiêm túc nói với em gái rằng Tia Chớp đã quay về Uông Tinh rồi!

Mũi Diệp Kiều chua xót, nước mắt chảy ra, cô quay người dựa đầu vào ngực Lục Bắc Kiêu.

“Lục Tiểu Cổn, không phải anh không tin có Uông TInh sao?” Lục Tiểu Vũ hồ nghi, bọn họ vì chuyện này mà còn cãi nhau, cô mới tức giận ngồi ở ngoài cổng. Lục Tiểu Vũ nghiêm túc hỏi, đôi mắt to tròn ngẩng đầu nhìn những ngôi sao vừa xuất hiện ngoài cửa.

Trong lòng Lục Tiểu Cổn co lại, rỏ ràng biết Tia Chớp đã chết rồi, lại nói dỗi Lục Tiểu Vũ rằng Tia Chớp đã quay về Uông Tinh.

“Cha nói, có Uông Tinh, Tia Chớp quay về Uông Tinh bổ sung năng lượng, nó sẽ nhanh chóng quay lại đây thôi, biến thành chó nhỏ, từ từ lớn lên.” Lục Tiểu Cổn sợ Lục Tiểu Vũ không tin, chỉ đành lấy cha ra thuyết phục.

Thật sự có Uông Tinh.

Tia Chớp thật sự quay về Uông Tinh rồi.

Nhưng mà cô bé sẽ rất nhớ Tia Chớp.

Lục Bắc Kiêu đi lên phía trước, một tay ôm Tiểu Vũ lên, “Tiểu Vũ, anh con nói không sai, Tia Chớp quay về Uông Tinh rồi”

Lục Tiểu Vũ nghe cha nói thế cuối cùng cũng yên tâm.

Một nhà bốn người đi vào nhà.

Lục Tiểu Vũ đi đến bên cạnh mẹ mình, bé còn chưa biết mẹ vì Lục Tiểu Cổn mà bị thương, cô cũng không định để bé biết.

“Cha, mẹ, con cũng không biết tại sao bà lão tội nghiệp như thế lại là người xấu, anh vì cứu con mà bị bắt đi, Tia Chớp liền nhảy lên nóc xe.” Lục Tiểu Vũ cuối đầu, cảm thấy bản thân mình làm sai rồi, đây là xin lỗi cha mẹ và anh trai.

Diệp Kiều vội vàng lắc đầu, ngồi xổm trước mặt cô bé, “Ngoan, không phải là con sai, người sai là đám người kia, đám người xấu đó giả dạng bà lão đáng thương, là cố ý lừa con”

Hai đứa trẻ đều thông minh thành thục hơn những đứa trẻ cùng tuổi, được dạy những kiến thức an toàn, đã đủ cẩn thận và kiến thức rồi, nhưng đám ác ôn đó vì làm hại chúng mà giở mọi thủ đoạn.

Chuyện này không cần nghĩ cùng biết là do Thẩm Hi Xuyên và Lý Vận làm.

Vẻ mặt Lục Tiểu Vũ hồ nghi, “Vậy sao này gặp bà lão đáng thương như thế, con rốt cuộc có giúp không?”

Nhìn đứa trẻ ngây thơ lương thiện như thế, để đám ác ôn nổi lên tâm địa xấu xa, bọn họ thực sự nghĩ không ra cách nào lừa gạt đứa trẻ nên lợi dùng lòng tốt của Lục Tiểu Vũ lừa gạt nó.

Đám khốn kiếp này.

Trong lòng Diệp Kiều có ý muốn giết chết Thẩm Hi Xuyên và Lý Vận.

“Vậy thì hỏi anh trai con trước” Diệp Kiều vội nói.

Nếu người bị bắt hôm nay là Lục Tiểu Vũ, Diệp Kiều không dám nghĩ hậu quả sẽ như thế nào.

Lúc Diệp Kiều báo cảnh sát, trực tiếp nói mình hoài nghi Thẩm Hi Xuyên và Lý Vận, hai người này âm mưu bắt cóc con cô.

….

“Các người có tìm lầm người không? Tôi bắt cóc, tôi điên rồi chắc? Tôi mà đi làm chuyện này sao? Tôi chê cuộc sống quá thoải mái rồi à?” Lúc cảnh sát tìm đến cửa, nói cô ta chủ mưu bắt cóc, Lý Vận đổ mồ hôi hột, lớn tiếng nói.

“Nhân chứng vật chứng đều có cả, cô còn giảo biện cái gì, dẫn đi” Đội trưởng hình sự dẫn người đến bắt lớn tiếng nói.

Lý Vận nhìn chằm chằm còng tay trên tay mình, “Cảnh sát các người sao lại bắt người tùy tiện như thế? Tôi bắt cóc ai chứ? Mau thả tôi ra”

“Ít phí lời đi! Có chuyện gì thì nói trong phòng thẩm vấn” Đội trưởng hình sự nói.

“Đội trường Từ, không tìm thấy Thẩm Hi Xuyên” Lúc mang Lý Vận ra khỏi căn nhà Lý Vận thuê, một cảnh sát đến báo cáo không tìm thấy Thẩm Hi Xuyên.

“Cô biết Thẩm Hi Xuyên đang ở đâu không?” Vị đội trưởng đó hỏi Lý Vận.

Bình Luận (0)
Comment