Rốt cuộc là kẻ thế nào?
Người của cô vậy mà lại mất tích theo Thẩm Hi Xuyên rồi!
Mấy năm nay cô nuôi không ít người giúp cô làm việc, đều là quân nhân đã giải ngũ được Lục Bắc Kiêu chọn lựa kỹ càng, trong đó không thiếu lính đặc chủng, lính trinh sát.
Tuy quanh năm Lục Bắc Kiêu không ở bên cạnh cô, nhưng sự quan tâm và bảo vệ anh dành cho mẹ con họ vẫn luôn ở đó.
Lần đầu T.Y tổ chức buổi họp báo, công khai xin lỗi công chúng và người đã sử dụng phần mềm của họ, cũng giải thích tại sao phần mềm lần này bị hack, tuy trách nhiệm chủ yếu không nằm ở họ, nhưng Diệp Kiều vẫn tỏ ý sẽ tích cực đảm nhận tổn thất và bồi thường tương ứng, còn thành khẩn xin những người dùng khác nhất thiết phải sử dụng mạng nội bộ.
Nhưng dù bước quan hệ xã hội về nguy cơ của họ làm rất xuất sắc, thì cũng vẫn xuất hiện vấn đề lớn.
Trong thời gian hai ngày ngắn ngủi có hai nhà đầu tư muốn rút vốn, còn yêu cầu họ bồi thường vi phạm hợp đồng, hơn nữa đều là cổ đông lớn!
Rất nhanh, tin tức T.Y bị nhà đầu tư rút vốn phát tán che trời rợp đất.
“Giám đốc Kiều, ngân hàng vừa gọi điện thoại đến đòi tiền! Bộ phận kế toán đã nói, tiền trong tài khoản của công ty thậm chí cũng không thể điền vào tiền lãi suất hiện tại ngân hàng!” Tiểu Tằng nhìn bóng lưng Diệp Kiều đang đứng trước cửa sổ sát đất, lên tiếng báo cáo.
“Tôi biết rồi! Cậu giúp tôi liên hệ với hai nhà đầu tư chưa?” Diệp Kiều lên tiếng hỏi, cô đã xoay người lại, trên tay cầm ly cà phê, vẫn dáng vẻ giỏi giang lão luyện như cũ, không nhìn được bất cứ dáng vẻ bị công kích lúc sa vào nguy cơ nào từ trên người cô.
Đúng vậy, T.Y sa vào nguy cơ trước nay chưa từng có.
“Giám đốc Kiều, tôi thấy không cần liên hệ đâu, họ đã trực tiếp công khai nói rút vốn rồi, hơn nữa còn muốn đòi bồi thường vi phạm hợp đồng với chúng ta! Nói là chúng ta có sai sót trước!”
Nói dễ nghe chút là vi phạm hợp đồng, nói khó nghe chút thì là nhân lúc cháy nhà chạy đến hôi của!
Chắc chắc hai nhà đầu tư này có liên quan đến người đàn ông là kim chủ của Quách Mỹ Anh và Thẩm Hi Xuyên! Rốt cuộc kim chủ này là thần thánh phương nào, lại có thể yêu cầu hai công ty đầu tư quốc tế rút vốn?
“Cũng được! Cậu ra ngoài làm việc trước đi!” Diệp Kiều lên tiếng nói.
Tiểu Tằng vừa ra ngoài, thì cô nhận được điện thoại của mẹ chồng Đỗ.
“Kiều Kiều à, công ty xảy ra chuyện lớn như vậy, sao lại không nói với mẹ chứ?” Nghe thấy sự quan tâm của bà Đỗ, giọng nói hiền từ nhã nhặn làm trái tim cô ấm áp.
“Mẹ, chuyện này còn chưa đến mức phiền đến mẹ mà! Chỉ là xảy ra chút vấn đề nhỏ.” Diệp Kiều cười nói.
“Còn không phiền sao? Nghe nói hai nhà đầu tư rút vốn rồi, ngân hàng đòi tiền, còn có hạng mục của T.Y cũng sắp chết cả rồi. Tài khoản này của mẹ có thể chuyển cho con năm mươi triệu, con cầm trước ứng phó nhu cầu bức thiết đi rồi mẹ lại nghĩ cách, con cũng biết đó, trong tay mẹ cũng có công trình đang làm, nhất thời không kiếm ra nhiều tiền mặt đến vậy.” Bà Đỗ chân thành nói, không kiềm được nhớ đến chuyện năm ấy bị nhà họ Cố chơi một vố.
Là Diệp Kiều và nhà họ Kiều đã giúp bà ta.
Không biết lần này Diệp Kiều có thể chuyển nguy thành an hay không, nhà ngoại cô có thể ra mặt giúp cô tiếp không.
Bà Đỗ đâu biết rằng, chuyện lần này chính là mợ của Diệp Kiều can thiệp vào, có mấy cổ đông lớn như Quách Mỹ Anh, Bạch Đống áp chế, cho dù Hoa Nguyên có lòng giúp đỡ Diệp Kiều, họ cũng sẽ ngăn lại.
“Mẹ, con biết rõ chuyện này, thật sự không phải chuyện lớn gì đâu, bên này con sẽ có cách giải quyết mà.” Phần lỗ mà cô phải bù vào, có vô số kể.
“Bà ơi, công ty của cháu ngoại cục cưng của bà lần này chắc phải sa vào nguy cơ rồi, để cứu công ty, nếu lần này cô ấy không bán 10 phần trăm cổ phần của Hoa Nguyên thì tôi không phải họ Quách.” Quách Mỹ Anh vừa ăn sáng vừa nói, lần này, coi như phải ép Diệp Kiều động đến cổ phần của Hoa Nguyên.