Thập Niên 90 Trọng Sinh Trêu Ghẹo Nam Thần ( Dịch Full)

Chương 869 - Chương 869:

Chương 869:

Giọng điệu rất già dặn và ngữ khí điềm tĩnh giống như cậu bé mới là người lớn ấy của Lục Tiểu Cổn làm Diệp Kiều vừa buồn cười vừa cảm động, đột nhiên nhớ đến năm ấy, lúc công ty bà Đỗ sa vào nguy cơ.

Khi ấy, ngày nào Lục Tiểu Cổn cũng ở cạnh cô, cổ vũ cô, dẫn dắt cho cô.

“Biết rồi, con có thể giúp mẹ biến ra thật nhiều thật nhiều tiền không?” Diệp Kiều cười hỏi, lúc trước cô còn hỏi Lục Tiểu Cổn có năng lực biến ra tiền không nữa.

Lục Tiểu Cổn: “…”

“Diệp Kiều, người cố lên.” Rất lâu sau, Lục Tiểu Cổn rất nghiêm túc nói.

Sự cổ vũ của con trai khiến nữ cường Diệp Kiều mấy ngày nay vẫn luôn cực kỳ kiên cường bất khuất thấy chua xót khóe mắt, cổ họng nghẹn lại, lại nhớ đến trước kia, Lục Tiểu Cổn cũng thế, cũng nói “cố lên” với cô.

“Ừm, cố lên, Lục Tiểu Cổn, tuy mẹ mỹ mạo như hoa, nhưng con đừng nghĩ rằng mẹ là bình hoa. Thật ra lần này mẹ rất lợi hại, chắc chắn mẹ sẽ hóa nguy thành an, con đừng có không tin mẹ đó.” Diệp Kiều vội nói.

“Tự luyến.” Lục Tiểu Cổn rất ghét bỏ mà nói.

Thân người Diệp Kiều di chuyển về phía trong, Lục Tiểu Cổn vội trốn vào bên tường: “Người tránh xa con chút, cả người toàn mùi rượu, người lại uống rượu rồi, cha về con nói cha đánh mông người.”

“Mẹ ra ngoài bàn chuyện làm ăn uống chút rượu là chuyện thường tình, thời kỳ đặc thù mà, không cho con nói với cha, anh ấy đủ bận rồi.” Diệp Kiều lại nói, tối nay cô chiêu đãi người bên ngân hàng, chỉ uống đôi chút, đều là thuộc hạ nam bồi rượu.

Nếu không phải tình hình lần này nguy cấp, Diệp Kiều cô sao lại xã thân làm việc xã giao.

Lục Tiểu Cổn không nói chuyện nữa.

Diệp Kiều nhắm hai mắt lại, ngáp một cái: “Tối nay mẹ ngủ ở chỗ con được không Lục Tiểu Cổn, con thương mẹ được không hả?”

“Chúng ta đã từng vì giải quyết nguy cơ, cùng nhanh đến thành phố Thanh đất khách quê người, tìm được nhà bà ngoại ở đó.” Diệp Kiều lẩm bẩm nói chuyện mà căn bản Lục Tiểu Cổn không nhớ.

“Diệp Kiều người đang nói gì đó.” Lục Tiểu Cổn cực kỳ khó hiểu, mở đèn pin nhỏ lên thì nhìn thấy quầng thâm mắt dưới mắt cô, cậu bé đau lòng nhíu mày.

Đắp chăn cho cô, cơ thể nhỏ bé của cậu bé di chuyển đến cạnh cô.

“Diệp Kiều ngốc ngếch, người cố lên.” Lục Tiểu Cổn ngắm gương mặt ngủ say của mẹ, nhẹ giọng nói, tay nhỏ còn vỗ nhẹ lên người cô.

“Cố lên.” Diệp Kiều uể oải nói, khóe miệng còn giương nụ cười lạc quan, thật ra cô đã vô tâm vô phế mà thiếp đi rồi.

Kiếp trước, kiếp này, trên thương trường làm ăn cô cũng coi như là người dày dặn kinh nghiệm, chết cũng đã trải qua rồi, sao có thể bị chút trắc trở này ngăn cản chứ.

Từ sau khi T.Y rơi vào nguy cơ thì thành tiêu điểm của tin tức, Diệp Kiều lại thành tiêu điểm của công chúng, tin có liên quan đến cô, mặt tốt mặt xấu đều có, đương nhiên trong đó có nhiều mặt xấu hơn. Trong tin tức nói, thật ra cô không có bản lĩnh gì, vì gả cho già giàu, nhà ngoại lại có tiền, nên mới có chút thành tựu.

Trên thực tế cô chỉ là một bình hoa.

“Theo nguồn thông tin, hiện tại Diệp Kiều đang có 10 phần trăm cổ phần của Hoa Nguyên, lần này cô ấy sẽ dựa vào nhà ngoại chuyển mình hay không? Trên tay cô ấy có cổ phần của tập đoàn khác, nghe nói là không đủ để đối phó với nguy cơ lần này.”

“Cô ấy muốn chuyển mình thì chắc chắn phải dựa vào nhà mẹ đẻ rồi, nghe nói là nội bộ nhà họ Kiều cũng tranh đấu các kiểu. Nếu giờ Diệp Kiều bán 10 phần trăm cổ phần đi, chính là có lỗi với nhà mẹ đẻ rồi.”

Trên diễn đàn tài chính, cư dân mạng đang thảo luận sôi nổi.

Diệp Kiều đọc mấy tin xấu của mình trên mạng, dĩ nhiên biết rõ đây là kiệt tác của bà Quách.

Quách Mỹ Anh còn mong cô dùng 10 phần trăm cổ phần bà ngoại cho để cứu T.Y nữa kìa. Nếu là như thế, hội đồng quản trị sau này chính là cô ta khống chế.

Bình Luận (0)
Comment