Người phụ nữ bước tới, ôm chặt cô bé đang khóc vào lòng, đau lòng không ngừng gọi: "Noãn Noãn, Noãn Noãn"
Diệp Kiều đứng bên cạnh không ngừng nhìn kỹ người phụ nữ, cô ấy và cô bé này trông có vẻ là hai mẹ con, cả hai đều là mẹ, điểm này mắt của cô nhìn là biết.
Chỉ là vẫn chưa chắc cô ấy rốt cuộc có phải là Giang Ca hay không.
Trông cô ấy gầy hơn so với bức ảnh mà Lục Tiểu Cổn gửi cho cô, bàn tay dường như ngâm nước rất lâu nên đỏ ửng, đầu ngón tay trắng bệch.
"Noãn Noãn, để mẹ xem con có nóng không" Cô bé được cô vỗ về đã nín khóc, người phụ nữ thử xoa trán cô bé.
"Dì ơi, vừa rồi bác sĩ có đo vẫn là 38 độ" Lục Tiểu Vũ nói cho cô ấy biết.
"Dì ơi, sao dì lại để bé ở nhà một mình" Lục Tiểu Vũ cau mày, giọng nói chỉ trích: "Bé con ở nhà một mình rất nguy hiểm đó"
Người phụ nữ nhìn hai đứa trẻ, phát hiện ra là cậu bé lúc sáng mà cô gặp, nếu không có cậu, Noãn Noãn của cô đã bị bọn buôn người bắt mất.
"Cảm ơn các con" Cô nói rồi ngẩng đầu nhìn về phía nhà vệ sinh nhỏ trong phòng, có một đôi người lớn nam thanh nữ tú, khí chất không tầm thường.
Khi nhìn thấy Diệp Kiều thì cô ấy sửng sốt.
Diệp Kiều nhanh nhạy bắt được điểm này, người phụ nữ này có vẻ là Giang Ca, cô ấy biết cô.
"Xin chào, tôi tên Diệp Kiều, là mẹ của hai đứa trẻ này, nhân tiện cô có thể giới thiệu bản thân được không?" Diệp Kiều bước tới đi thẳng vào vấn đề.
"Xin chào, cảm ơn vì sự giúp đỡ của con cô, cũng muộn rồi, tôi sẽ đi thanh toán tiền thuốc men rồi đưa Noãn Noãn về nghỉ ngơi" Cô ấy đứng dậy khách sáo nói với Diệp Kiều, sau khi nói xong thì định ôm cô bé đi.
"Cô là Giang Ca phải không, tôi là em họ của Kiều Sênh" Ở đây không có người ngoài, cô nhìn bóng lưng người phụ nữ và cao giọng.
Khung xương đẹp thế này vừa nhìn đã biết là một vũ công ba lê.
Lẽ nào có một bí mật khác đằng sau vụ tai nạn xe.
Nghe thấy lời cô nói, người phụ nữ dừng lại, ôm chặt đứa trẻ vào lòng, quay lại nhìn Diệp Kiều, trên khuôn mặt trái xoan hoàn mỹ nở một nụ cười nhàn nhạt: "Cô nhầm người rồi, tôi là Giang Ngư, ngư trong ngư dân"
Cô ấy nói xong rồi xoay người đi.
Giang ngư, ngư trong ngư ca xướng vãn (khúc ca muộn của ngư dân).
"Cô là gì của Giang Ca?" Diệp Kiều đuổi theo hỏi.
Người phụ nữ không quay lại, cô bế đứa trẻ đến phòng khám tìm bác sĩ để thanh toán hóa đơn, Diệp Kiều theo sau, khi khi cô ấy lấy tiền, cô ấy đã làm rơi căn cước từ trong túi ra, vẫn là căn cước của thời trước, rất cũ kỹ, Diệp Kiều giúp cô ấy nhặt lên, không nhịn được xem thử.
Đúng thật là Giang Ngư, lớn hơn Giang Ca hai tuổi, quê quán và nhà ở cùng một nơi với Giang Ca.
"Tôi là chị của Giang Ca" Người phụ nữ bình tĩnh nhìn Diệp Kiều.
Diệp Kiều đang nghĩ xem cô ấy có thể là người thân của Giang Ca hay không thì cô ấy đã chủ động nói ra.
"Chào cô tôi là Diệp Kiều, em họ của Kiều Sênh, Kiều Sênh là bạn trai của Giang Ca, cô mới đến thành phố J Kiều Sênh cũng đã sống ở thành phố J một thời gian, nếu cô gặp khó khăn sao không tìm anh ấy giúp đỡ?" Diệp Kiều tự giới thiệu lần hai đồng thời hỏi.
"Cô Diệp, nhà họ Giang chúng tôi không có bất cứ quan hệ gì với nhà họ Kiều, xin đừng cô nói với Kiều Sênh rằng em gái tôi đang có thai thì chia tay anh ấy trước khi xảy ra tai nạn xe" Người phụ nữ nói xong liền cầm lấy tiền thối trên bàn, bế đứa nhỏ ra khỏi phòng, nhanh chóng rời khỏi phòng khám.
Nghe giọng điệu của cô ấy, cô ấy có vẻ rất hận nhà họ Kiều.
Cô đang nghĩ có phải cái chết của Giang Ca có liên quan đến nhà họ Kiều không?
Lúc đầu Kiều Sênh cũng vì bị Quách Mỹ Anh trù tính mới hiểu lầm Giang Ca chia tay với cô ấy, khi đó có lẽ Giang Ca rất đau lòng nhỉ.
Cô gọi điện thoại nhờ người điều tra xem trước kia Giang Ngư có từng múa ba lê hay không, trước khi sự việc được làm sáng tỏ, cô không thể nói cho Kiều Sênh biết.VipTruyenGG.com - Truyện Dịch Hay Giá Rẻ.