Vốn dĩ Bạch Trân Trân cũng rất mệt, có điều sau khi Từ Phong qua một chuyến, Bạch Trân Trân lại cảm thấy cơn buồn ngủ trôi đi phân nửa, cô đi rửa mặt đơn giản để bản thân nhìn không có vẻ chật vật rồi mới đứng dậy đi tới chỗ cửa sổ.
Bạch Trân Trân biết cặp vợ chồng ở nhà 408, bọn họ cũng không tệ lắm, cho dù biết Bạch Trân Trân làm người hộ tang nhưng cũng không xa cách cô như những người hàng xóm khác mà ngược lại còn cách dăm ba hôm đưa một vài thứ tới cho cô.
Đương nhiên đều không phải thứ gì quá đắt tiền, một chút đồ ăn đồ uống, có lúc, nữ chủ nhân Vương Lệ Mai còn đưa ít hoa cho cô.
Vương Lệ Mai làm việc ở cửa hàng bán hoa, có lúc trong tiệm còn hoa bán chưa được, cô ấy sẽ mang về nhà, sau khi tu bổ lại cành lá khô héo thì cắm vào bình để trang trí.
Bạch Trân Trân thường xuyên thấy bàn tay xinh đẹp của cô ấy thay các loại hoa khác nhau vào trong bình hoa.
Có lúc chạm mặt Bạch Trân Trân, Vương Lệ Mai cũng sẽ chia sẻ những thứ hoa đó cho cô, hoặc là hoa cô ấy mang về quá nhiều cũng sẽ cắm bình thủy tinh đưa đến cho cô.
Trong trí nhớ của nguyên chủ có rất nhiều kí ức liên quan đến Lý Kim Thọ và Vương Lệ Mai, bọn họ giúp nguyên chủ rất nhiều, mà sau khi Bạch Trân Trân xuyên qua cũng ăn không ít đồ do bọn họ mang qua.
Đôi vợ chồng này nhiệt tình giúp đỡ mọi người, rốt cuộc là ai giết bọn họ?
Bạch Trân Trân đứng bên cửa sổ nhìn sang phòng ngủ đối diện, cửa sổ cũng không bị kéo xuống, Bạch Trân Trân nhìn thấy rõ mấy người mặc áo khoác dài màu trắng đeo bao tay và giày bảo hộ đang tìm kiếm cái gì trong phòng.
Còn Lý Kim Thọ và Vương Lệ Mai...
Thi thể bọn họ nằm trên giường còn hồn thể của hai người ngỡ ngàng đứng ở mép giường, gần như còn chưa có rõ tình hình.
Thấy ánh sáng đỏ tới mức có thể khiến người khác mù mắt trên người bọn họ, hô hấp của Bạch Trân Trân cứng lại, biểu cảm trên mặt cũng theo đó mà có thay đổi.
Bọn họ như vậy là bị mưu sát, điểm này không thể nghi ngờ có điều sau khi thấy linh hồn hai người bọn họ, Bạch Trân Trân cảm thấy có lẽ mình sẽ biết được điều gì đó từ miệng bọn họ, nếu như có thể từ miệng của bọn họ biết được hung thủ là ai thì cũng có thể giúp cảnh sát bắt tội phạm về quy án trước khi ngày mới bắt đầu.
"Vương Lệ Mai, Lý Kim Thọ!"
Bạch Trân Trân nhẹ giọng gọi một câu, hai quỷ nghe được tiếng Bạch Trân Trân gọi thì đồng loạt quay đầu lại nhìn cô – tên quỷ không gọi được, nếu kêu thì quỷ chắc chắn sẽ có cảm giác.
Bạch Trân Trân và bọn họ có quan hệ nhân quả, nên gọi tên bọn họ thì đương nhiên hai quỷ có thể cảm nhận được.
Hai quỷ hồn nghe được tiếng gọi nhìn sang đó, Bạch Trân Trân phất tay với bọn họ: "Hai người qua đây."
Bên này, Vương Lệ Mai vừa mới đón nhận sự thật là mình đã tử vong, biết được cô và Lý Kim Thọ đã biến thành quỷ.
Nhìn thi thể thảm tới mức không nỡ nhìn của hai người, lòng Vương Lệ Mai cực kì khó chịu, nhưng quỷ hồn không có nước mắt, khi đau đến tận cùng cũng chỉ chảy ra thứ tương tự như máu vậy.
Lý Kim Thọ nắm bả vai Vương Lệ Mai, nhẹ nhàng an ủi tâm trạng của cô ấy: "Bất kể có như thế nào chúng ta luôn ở cùng nhau."
Vương Lệ Mai nằm trong ngực anh ta, khó huhu, kết quả lúc hai người đang vô cùng thương tâm lại nghe được một giọng nói quen thuộc đang gọi tên bọn họ.
Hai quỷ nhìn sang theo tiếng nói, liền thấy Bạch Trân Trân ở đối diện đang vẫy tay với bọn họ.
Lý Kim Thọ không chắc chắn lắm hỏi: "... Trân Trân, cô ấy có thể thấy chúng ta?"
Trước kia sao anh ta chưa từng nghe nói Bạch Trân Trân còn có khả năng này?
Vương Lệ Mai nói: "Cô ấy có thể nhìn thấy chúng ta, chuyện này hình như cũng chẳng có gì mà lạ, anh quên rồi sao? Trân Trân nhìn vậy nhưng là nhập liệm sư lợi hại nhất của nhà tang lễ Thiên Thịnh đấy."
Lý Kim Thọ bừng tỉnh, anh ta hiểu ra: "Đúng rồi, cô ấy là nhập liệm sư, thấy chúng ta cũng là chuyện bình thường thôi."
Nếu Bạch Trân Trân đã gọi bọn họ qua đó thì nhất định là có lý do, hai quỷ suy nghĩ một lát, không nghĩ ngợi gì liền bay ra khỏi cửa sổ.
Bây giờ là ban ngày, ánh sáng mặt trời rất mạnh, sau khi hai quỷ hồn bay ra bị mặt trời phơi một cái đã cảm giác đau đớn như bị dao cắt, bọn họ vội vàng rụt trở lại, không dám cử động linh tinh nữa.
Quỷ sợ ánh mặt trời, chưa từng làm quỷ chắc cũng biết cái chuyện thông thường như thế này, người nhà này ngốc quá đi mất, có điều đây cũng là lần đầu bọn họ làm quỷ, mắc phải sai lầm kiểu này cũng có thể hiểu được.
"Xuyên tường đi qua đây."
Ánh mặt trời bên ngoài không hề yếu, nhưng bọn họ có thể đi trong tường, vậy thì không sợ bị ánh mặt trời rọi tới.