Lui lại một ngàn bước, coi như Bạch Trân Trân không phải người thuộc gia tộc lánh đời gì, chỉ là một cô gái bình thường, nhưng với thiên phú siêu cao của Bạch Trân Trân và công đức kim quang có thể sáng mù mắt người trên người cô, chỉ cần có thể ẵm cô về gia tộc mình, lo gì gia tộc bọn họ không dậy nổi chứ?
Vốn dĩ bốn người đã bện thành một sợi dây thừng, nhưng bởi vì Kỳ Lỗi đột nhiên ra tay, phản ứng của những người khác cũng trở nên phức tạp.
Lời Vương Chiêu nói đã khiến Kỳ Lỗi lấy lại tinh thần, anh ta cười khổ một tiếng, nói: "Cô Bạch không phải loại người chúng ta đang nhận định, cô gọi chúng ta qua vào lúc muộn như vậy, khẳng định là có chuyện quan trọng."
Hình ảnh đêm qua Bạch Trân Trân không chút do dự chạy về phía không gian quỷ quái sắp sụp đổ đã để lại cho Kỳ Lỗi một ấn tượng rất sâu sắc, chuyện xảy ra về sau càng làm cho Kỳ Lỗi tự ti mặc cảm, sinh ra hoài nghi bản thân. Thông qua những chuyện này, Kỳ Lỗi cảm thấy mình đã hiểu rõ Bạch Trân Trân là người thế nào.
"Cô ất đã tìm chúng ta, nhất định là có chuyện, nếu mấy người không đi, vậy tôi sẽ đi qua."
Nói rồi, Kỳ Lỗi cầm chìa khóa xe đứng dậy.
Hách Cầm Vận nhìn thấy anh ta muốn đi, lập tức nói: "Kỳ Lỗi, anh chở tôi theo đi, tôi đi chung với anh."
Đôi sư huynh muội Vương Chiêu và Đỗ Văn Khiết bị vứt lại cảm thấy có chút bẽ mặt, Đỗ Văn Khiết mất hứng đứng lên, buồn buồn nói: "Tôi không nói không đi, hai người làm cái gì vậy?"
Đỗ Văn Khiết muốn đi, Vương Chiêu cũng thuận thế nói đi theo sư muội của mình, bốn người ngồi chung một chiếc xe, do Kỳ Lỗi lái xe, cùng đi về phía nhà của Bạch Trân Trân. ...
Đợi đến khi bọn họ đi tới nhà của Bạch Trân Trân đã sắp mười hai giờ khuya rồi, bốn người dùng tốc độ nhanh nhất lên lầu, ấn vang chuông cửa nhà Bạch Trân Trân.
Rất nhanh cửa phòng đã được mở ra, khuôn mặt đẹp đẽ của Bạch Trân Trân đã xuất hiện ở trước mặt của bọn họ. Có điều lúc này vẻ mặt Bạch Trân Trân rất nghiêm túc, nhìn giống như là đã xảy ra chuyện gì rất nghiêm trọng.
Mấy người bọn họ nhận ảnh hưởng của Bạch Trân Trân, trong lòng không khỏi hơi hồi hộp một chút.
Chẳng lẽ thật sự xảy ra chuyện đại sự gì tồi tệ sao?
"Mọi người đã tới, mau vào đi, tôi có chuyện rất quan trọng muốn nói với mọi người."
Bạch Trân Trân nói xong nhường cho mấy người một con đường vào nhà, rất nhanh một đoàn người đã ngồi xung quanh bàn ăn. Đợi đến khi tất cả mọi người ngồi xuống, ánh mắt Bạch Trân Trân đảo qua người mấy người bọn họ. Ánh mắt của cô thấy bốn người đều không được tự nhiên, nhất là Kỳ Lỗi, khi đối diện với ánh mắt của Bạch Trân Trân, anh ta sẽ nhớ tới chuyện đã xảy ra ở thôn Đào Gia, nhớ tới những gì anh ta làm, Kỳ Lỗi cảm thấy càng thêm không đất dung thân.
Có điều Bạch Trân Trân không có ý định lôi chuyện cũ, cô gọi những người này tới, vốn cũng không phải là vì nói chuyện ở thôn Đào Gia.
"Các vị, mọi người đều là người nổi bật của thế hệ trẻ tuổi trong giới Huyền Môn, có một vấn đề tôi muốn hỏi mọi người, điều này rất quan trọng, xin mọi người hãy tập trung trả lời câu hỏi của tôi."
Hách Cầm Vận lập tức nói: "Trân Trân, cô có vấn đề gì cứ nói thẳng là được, chỉ cần chúng tôi biết, nhất định sẽ nói cho cô biết."
Đỗ Văn Khiết cũng không có phản kháng như trước đó nữa, cười nhẹ nhàng nhìn về phía Bạch Trân Trân.
"Đúng vậy Trân Trân, cô nghiêm túc như vậy làm cái gì? Có chuyện gì cô cứ nói thẳng là được, quan hệ chúng ta tốt như vậy, còn có thể giấu diếm cô hay sao?"
Vương Chiêu sợ là người bị bỏ lại cuối cùng, vội vàng nói: "Đúng vậy cô Bạch, dù sao chúng tôi cũng là bạn bè vào sinh ra tử. Cô vòng vo như thế, ngược lại là khách khí với chúng tôi."
Tất cả mọi người đều mở miệng, chỉ có Kỳ Lỗi, ngay cả ánh mắt cũng không dám đối diện với Bạch Trân Trân, càng khỏi phải nói là mở miệng. Có điều cũng may Bạch Trân Trân thật sự không thèm để ý những điều này, cô lấy lại bình tĩnh, nghiêm túc hỏi.
"Nhân tài Huyền Môn tàn lụi là bắt đầu từ lúc nào?"
Trước đó Bạch Trân Trân rất hiếu kì một việc.
Sự tồn tại của hiệp hội Huyền Môn rốt cuộc là có ý nghĩa gì, lần trước lúc ở tiểu học Nam Quốc, nhiều tinh anh như vậy lại bị nuôi tới mức trở thành cậu ấm cô chiêu dễ vỡ, đưa ra một nhiệm vụ, còn cần ba trưởng lão hộ tống.
Hơn nữa Bạch Trân Trân nhớ trước đó nhóm Hách Cầm Vận đã từng nói, nếu như là Huyền Thuật Sư, mặc kệ là tự học thành tài, hay là sư xuất danh môn, đều phải đến hiệp hội Huyền Môn đăng ký, sau khi đạt được công nhận của hiệp hội Huyền Môn, mới có thể được thừa nhận thân phận Huyền Thuật Sư.
Chẳng hạn như là Huyền Thuật Sư chưa từng đến hiệp hội Huyền Môn nhận công nhận như Bạch Trân Trân, thật ra không thể nói là Huyền Thuật Sư.