Cô nhíu mày giúp Trần Tiểu Sinh xử lý vết thương, nhìn gương mặt sưng mặt sưng mũi của anh ta, chân mày Bạch Trân Trân nhíu chặt hơn.
Trước đó Bạch Trân Trân từng thấy Trần Tiểu Đông, đêm hôm đó Trần Tiểu Đông không hề động thủ, sao hôm nay đột nhiên nổi giận lớn thế này chứ ?
Mặc dù vết thương của Trần Tiểu Sinh đều là bị thương ngoài da, nhưng từ thương thế của anh ta có thể nhìn ra được, Trần Tiểu Đông ra tay không nhẹ.
Đợi đến khi xử lý vết thương xong xuôi, Bạch Trân Trân mới hỏi: "Hôm đó sau khi tạm biệt nhau, anh lại đi trêu chọc anh của anh đúng không?"
Nếu không rất khó giải thích trận đòn hôm nay anh ta chịu.
Trần Tiểu Sinh tức giận nói: "Tôi không có đi trêu chọc anh ta, là hôm nay trùng hợp gặp, anh ta đã đánh cho tôi một trận."
Anh ta càng nói càng ấm ức, khóc như một đứa trẻ trung niên nặng gần một trăm kí.
Bạch Trân Trân: "..."
Khóe miệng của cô cong lên, vẻ mặt phức tạp khó tả: "Anh có thể đừng khóc hay không? Từ nhỏ anh chưa từng bị anh của anh đánh à? Có cần phản ứng dữ dội vậy không?"
Bị anh trai đánh mà thôi, đâu phải cái gì to tát, đáng để khóc tới vậy à?
Trần Tiểu Sinh lau nước mắt, bi phẫn nói: "Không có, anh tôi từ trước đến nay đều không nỡ đánh tôi!"
Khi còn bé anh ta nghịch ngợm gây sự nhưng chưa từng bị Trần Tiểu Đông đánh, ai có thể ngờ hiện tại anh ta đã lớn tuổi vậy rồi mà sẽ bị anh trai của mình đánh?
Nghĩ đến hình ảnh vừa rồi Cổ Anh Hùng liều mạng ngăn cản nhưng không ngăn cản được anh trai của mình, hơn nữa bởi vì nguyên nhân cậu ta ngăn cản mà Cổ Anh Hùng còn bị đánh đấm vào mặt, Trần Tiểu Sinh càng thêm đau lòng.
"Anh Hùng vì cứu tôi, cũng chịu hai đấm vào mặt..."
Nghĩ đến Cổ Anh Hùng bị đánh thành mắt gấu mèo, Trần Tiểu Sinh càng thêm tức giận.
Anh ta đã sớm nói với anh trai rồi, bây giờ anh ta làm nhập liệm sư tại nhà tang lễ, rõ ràng là chuyện đã biết từ lâu nhưng sao hôm nay đột nhiên làm to chuyện vậy?
Trần Tiểu Sinh nghĩ mãi mà không rõ, cũng may mà tính cách Cổ Anh Hùng tốt, không so đo với anh ta, nếu không chỉ dựa vào chuyện hôm nay thì anh ta sợ là không có mặt mũi lăn lộn tiếp tại nhà tang lễ nữa rồi.
Cổ Anh Hùng cũng bị đánh?
Sắc mặt Bạch Trân Trân thay đổi, sau chốc lát do dự, vẫn là mở miệng nói: "Tính tình trước đây của anh anh thế nào?"
Cô không hiểu Trần Tiểu Đông, tạm thời không thể kết luận về ông ta, có điều lần trước Bạch Trân Trân cũng từng gặp ông ta, theo lý mà nói, có lẽ Trần Tiểu Đông không phải là loại người sẽ xúc động mà đánh người.
Coi như ông ta muốn giáo huấn Trần Tiểu Sinh, vậy cũng không nên ngay cả Cổ Anh Hùng cũng kéo vào.
Trần Tiểu Sinh buồn buồn nói: "Tính tình anh tôi rất tốt, cho nên tôi mới không tài nào hiểu được hôm nay tại sao anh ấy nóng tính thế, anh ấy không giống loại người thế này..."
Người vốn có tính cách rất tốt bất ngờ thay đổi hẳn, Bạch Trân Trân cảm thấy có chuyện ẩn khuất ở trong đó.
Cái này nếu là ở thế giới trước đó của mình thì Bạch Trân Trân sẽ không hoài nghi gì, nhưng trong thế giới này cô đã gặp nhiều thứ, đương nhiên sẽ sinh nghi.
Chẳng lẽ Trần Tiểu Đông cũng trúng tà?
Ngay từ đầu Trần Tiểu Sinh vẫn chưa rõ ý của Bạch Trân Trân, sau một lúc lâu nhỏ giọng thầm thì thì anh ta đột nhiên nghĩ đến cái gì, mở to hai mắt nhìn về phía Bạch Trân Trân.
"Sư phụ, ý của sư phụ là anh tôi có khả năng trúng tà?"
Bạch Trân Trân nhẹ gật đầu: "Không loại trừ khả năng này, dù sao khuya ngày hôm trước chúng ta mới gặp nhau, ông ta đã biết anh làm nhập liệm sư."
Nói câu không dễ nghe, nếu muốn đánh Trần Tiểu Sinh thì đêm hôm đó đã nên ra tay đánh anh ta rồi, sao lại kéo tới hiện tại?
Bạch Trân Trân ngẫm nghĩ, lại hỏi: "Tiệm nhang đèn của nhà anh đã đóng cửa chưa?"
Trần Tiểu Sinh: "..."
Nhìn Trần Tiểu Sinh tự dưng chột dạ, Bạch Trân Trân đã có đáp án.
"Tiểu Sinh ơi là Tiểu Sinh, tôi phải nói anh thế nào đây hả?"
Trước đó Bạch Trân Trân đã nhắc nhở Trần Tiểu Sinh, để anh ta đốt hết nhang đèn trong nhà, nếu không thì đi con đường chính quy mà nhập hàng, tuyệt đối không thể làm chuyện lừa gạt quỷ này.
Kết quả bên Trần Tiểu Sinh đồng ý vâng vâng dạ dạ, bên kia thế mà vẫn tiếp tục mở cửa hàng, anh ta đúng là gan to bằng trời.
"Nếu như trước đó chỉ là hoài nghi ba phần, hiện tại đã là mười phần mười rồi, anh của anh trăm phần trăm là đã trúng tà."