Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang [Huyền Học] (Dịch Full)

Chương 222 - Chương 222:

 Chương 222: Chương 222: Chương 222:

Trần Tiểu Sinh nghe vậy, lắc đầu: "Không sao, chỉ là sưng lên thôi, lát nữa tôi lấy nước đá chườm tiêu sưng là được."

Đang nói, Trần Tiểu Sinh như nhớ tới cái gì, lại nói một câu.

"Sư phụ, buổi sáng Anh Hùng gọi điện thoại cho tôi, bảo tôi đến thôn Trần Gia một chuyến, anh ấy bận không qua được, bảo tôi qua hỗ trợ."

Bạch Trân Trân sửng sốt giây lát: "Anh nói cái gì?"

Bạch Trân Trân nhớ hôm qua Cầu Quốc Hoa tìm cô ra ngoài làm việc, còn lôi cả tên tuổi của sư phụ là Trần Thúy Linh ra, để cô đến thôn Trần Gia hỗ trợ.

Có điều Bạch Trân Trân không bằng lòng đi nên đã giao việc này cho Cổ Anh Hùng, Cầu Quốc Hoa thấy không lay chuyển được cô, quả nhiên đã đi tìm Cổ Anh Hùng. Vào chiều hôm qua Cổ Anh Hùng đã xuất phát đến thôn Trần Gia, với năng lực của cậu ta, nếu như không phải là thi thể bị tổn hại quá bất hợp lí thì chỉ trong nửa buổi trưa đã đủ cho cậu ta trang điểm xong.

Sao cậu ta còn gọi điện thoại cho Trần Tiểu Sinh gọi thêm người?

Trực giác nói cho Bạch Trân Trân, chuyện này có gì đó kỳ lạ.

"Thôn Trần Gia có bao nhiêu thi thể, sao một mình Cổ Anh Hùng không đủ mà còn phải gọi anh qua đó?"

Hôm qua Bạch Trân Trân không có ý định đi, cho nên không có hỏi thăm kỹ càng chuyện gì đã xảy ra ở thôn Trần Gia, sợ Cầu Quốc Hoa thuận đường bò lên trên, tìm cô đến thôn Trần Gia ra ngoài làm việc, cho nên cô dứt khoát cái gì cũng không hỏi. Có điều cô nhớ hình như thôn Trần Gia không khác thôn Ngu Cốc là bao, đều là thôn nhỏ, có điều thôn Trần Gia tốt hơn thôn Ngu Cốc một chút, trong làng có chừng một trăm gia đình, không phải tất cả đều là người già trẻ nhỏ, rất nhiều thanh niên trai tráng đều ở trong thôn.

Thôn nhỏ thế này, một nhập liệm sư xử lý thi thể vẫn chưa đủ sao? Sao phải thêm một người nữa?

Trần Tiểu Sinh lắc đầu, mở miệng nói: "Tôi không biết, cậu ta nói hơi bận, một mình không làm hết được, bảo tôi qua giúp cậu ta một tay."

Gần đây việc làm ăn của nhà tang lễ không được tốt lắm, không có bao nhiêu thi thể cho Trần Tiểu Sinh quan sát học tập, anh ta có thể luyện tập trên giấy, nhưng chung quy vẫn phải thao tác thực tế mới được.

Cô ngẫm nghĩ, bảo Trần Tiểu Sinh bấm số điện thoại của Cổ Anh Hùng, hỏi thăm bên thôn Trần Gia kia của cậu ta đang có chuyện gì xảy ra.

Rất nhanh điện thoại đã được kết nối rồi, giọng Cổ Anh Hùng từ đầu bên kia điện thoại truyền tới rành mạch: "Anh Tiểu Sinh, anh đã xuất phát chưa? Bên tôi đang chờ anh đến đó, một mình tôi làm không hết việc."

Bạch Trân Trân đợi Cổ Anh Hùng nói xong, lúc này mới nói: "Anh Hùng, tôi là Bạch Trân Trân, tình huống bên thôn Trần Gia như thế nào, một mình cậu không thể giải quyết à?"

Cổ Anh Hùng đầu bên kia điện thoại sửng sốt giây lát, hiển nhiên không ngờ là giọng của Bạch Trân Trân, cậu ta sắp xếp lại ngôn từ giây lát, sau đó mới nói: "Chị Trân Trân, bên thôn Trần Gia chết đuối tám người, hiện tại thời tiết quá nóng, thi thể để lâu không tốt, hơn nữa những người này đều là đột tử, ngày mai sẽ phải hạ táng rồi, tôi bảo anh Tiểu Sinh đến giúp tôi một tay, nếu không một mình em không giải quyết hết nổi."

Lời giải thích của Cổ Anh Hùng nghe không có vấn đề gì, Bạch Trân Trân trầm ngâm một lát, nhìn về phía Trần Tiểu Sinh.

"Tiểu Sinh, anh có muốn đi không?"

Trần Tiểu Sinh gãi đầu một cái, có chút ngượng ngùng nói: "Sư phụ, tôi đã đồng ý với Anh Hùng rồi."

Hôm qua anh trai của mình bụp Cổ Anh Hùng hai đấm vào đầu, thật ra anh ta đã thấy ngại, hiện tại Cổ Anh Hùng tìm anh ta hỗ trợ, đương nhiên là Trần Tiểu Sinh đồng ý.

Trong lòng Bạch Trân Trân hiểu rõ, nói với Cổ Anh Hùng đầu bên kia điện thoại: "Được, Tiểu Sinh đồng ý với cậu rồi, anh ta sẽ lập tức lái xe đi..."

Cổ Anh Hùng đầu bên kia điện thoại nói: "Chị Trân Trân, đừng để anh Tiểu Sinh lái xe, đường trong núi thôn Trần Gia, đường núi khó lái lên, đường vào thôn vừa hẹp lại dốc đứng, xe không vào được, chị bảo anh ta ngồi xe buýt đến, sau đó em gọi người đi đón anh ta."

Bạch Trân Trân nghĩ một lát, đồng ý.

Sau khi kết thúc trò chuyện với Cổ Anh Hùng, mặc dù Bạch Trân Trân cảm thấy hết thảy hình như nghe không có vấn đề gì, nhưng cô vẫn không hiểu sao cảm thấy có chút bất an, sau khi ngẫm nghĩ, cô giao tàn hương và mấy túi chu sa lấy từ sở cảnh sát cho Trần Tiểu Sinh.

Trừ mấy thứ đó ra, cô còn đưa một lá bùa vàng óng ánh cho anh ta.

"Bùa này là bùa trừ tà tôi mới vẽ, anh bỏ túi nhựa cất, mang theo bên người, không có chuyện gì thì đừng tháo ra."

Trần Tiểu Sinh thấy Bạch Trân Trân cho mình nhiều đồ như vậy, có chút căng thẳng nói: "Sư phụ, sao sư phụ cho tôi nhiều đồ hộ mạng thế? Chắc không phải chuyến này tôi đi có khả năng có cái gì nguy hiểm tính mạng chứ?"

Bình Luận (0)
Comment