Tuy thuật pháp viết trên sách nhiều, nhưng rất nhiều thuật pháp thi triển đều phải phối hợp chú ngữ, cô cũng chỉ có thể dựa vào hồ lô họa biều học chút đại thần thông, cái khác không biết chút gì.
Đường vân màu đen trên người Vương Uy biến mất, sau đó cả người anh ta giống như vớt từ trong nước ra, nằm xụi lơ trên giường bất động.
Bạch Trân Trân đi tới, lần nữa nắm miệng anh ta rót một chai nước tàn nhang cho anh ta.
Cảnh vừa nãy lại lặp lại lần nữa, lần này Vương Uy thở hổn hển, cả người giống như búp bê rách rưới bị lăng nhục vô số lần.
Ông Tấn Hoa nhìn Bạch Trân Trân làm những chuyện này, lại không ngăn cản cô, dù sao thì nói một cách nghiêm khắc, Bạch Trân Trân cũng không tính là dụng hình bức cung, cô chỉ là cho Vương uy uống nước mà thôi, cũng không ai quy định không thể cho phạm nhân uống nước nhỉ?
Sau khi tới lần thứ ba, khi Bạch trân Trân định rót cho anh ta lần nước thứ tư, cuối cùng Vương Uy cũng suy sụp, anh ta giãy giụa lên tiếng quát: "Cô... rốt cuộc cô muốn làm gì?"
Người này xinh đẹp nhưng tâm như rắn rết, thủ đoạn ngoan độc, hơn nữa cô không nói gì nặng lời, chỉ là ra sức rót nước tàn nhang cho anh ta, không nói gì khác cả.
Cô cứ hỏi đi, dày vò anh ta như vậy là sao?
Bạch Trân Trân thu cánh tay chuẩn bị bóp cằm anh ta về, cúi đầu nhìn Vương Uy.
Dáng vẻ lúc này của Vương Uy đã chật vật tới cùng cực, nói khó nghe chút, anh ta đổ không ít mồ hôi dưới sự dày vò đau đớn, chu sa trên mặt tan ra, lúc này mặt anh ta trông giống như quỷ, nhìn cực kỳ đáng sợ.
Bạch Trân Trân mặt không cảm xúc nhìn anh ta: "Vì sao phải giết Vương Lệ Hoa bọn họ?"
Vương Uy cắn răng: "Tôi không biết cô đang nói gì..."
Thế nhưng lời còn chưa nói hết, Bạch Trân Trân lại rót cho anh ta một chai nước tàn nhang.
Vương Uy bị dày vò đau đớn: "!!!"
Người này vì sao không xuất bài theo lẽ thường? Nhà ai thẩm vấn không phải anh qua tôi lại, đấu chiêu các kiểu? Cô vừa lên đã dụng hình là sao?
Sau khi đau đớn qua đi, Vương Uy ngay cả sức giơ đầu ngón tay cũng không có, Bạch Trân Trân vẫn mặt không cảm xúc nhìn anh ta.
"Vì sao anh lại giết Vương Lệ Hoa bọn họ?"
Vương Uy chật vật há miệng nói: "Tôi không biết..."
Không đợi anh ta nói hết, Bạch Trân Trân lần nữa rót cho anh ta một chai nước tàn nhang.
Vương Uy: "!!!!"
Anh ta còn chưa nói hết nữa! Người phụ nữ điên này rốt cuộc muốn làm gì?
Anh ta đã bị rót những năm chai nước tàn nhang rồi, rõ ràng Bạch Trân Trân không dùng thủ đoạn tàn khốc gì trừng phạt anh ta, nhưng từng chai nối từng chai nước tàn nhang này hoàn toàn bức anh ta sụp đổ.
Đau đã đành, mấu chốt là anh ta đã uống nhiều chai nước như vậy, anh ta muốn đi vệ sinh!
Vương Uy bày tỏ ý nguyện muốn đi vệ sinh của mình, Bạch Trân Trân vẫn mặt không cảm xúc: "Anh có thể đi trên giường."
Vương Uy: "!!!"
Lời cô nói còn là lời của người không?
Thế nhưng Vương Uy vốn không dám cược Bạch Trân Trân có phải có gan làm như vậy không, trực giác mách bảo anh ta, Bạch Trân Trân thật sự sẽ làm ra loại chuyện đáng sợ này.
Bị tà thuật phản phệ cũng đành, bị rót nước tàn nhang cũng ở trong phạm trù có thể tiếp nhận, nhưng đi vệ sinh trên giường ngay trước mặt Bạch Trân Trân và Ông Tấn Hoa, Vương Uy tuyệt đối không thể chịu đựng.
Thấy Bạch Trân Trân rục rịch, không định tiếp tục hỏi anh ta đã muốn rót nước tàn nhang cho anh ta, Vương Uy hoàn toàn suy sụp.
"Tôi nói, tôi nói hết, cô đừng dày vò tôi nữa!"
Cuối cùng anh ta cũng hiểu, Bạch Trân Trân không nói nhiều lời hung hăng, thẩm vấn anh ta là thứ yếu, cô chính là lấy công báo thù riêng, cố ý muốn dày vò anh ta.
Anh ta đã bị bắt rồi, khả năng thoát thân gần như bằng không, dù sao cũng phải khai, đồn cảnh sát ở khu Sa Điền hoàn toàn không phải dạng vừa, anh ta nào dám tiếp tục dày vò?
Bạch Trân Trân có hơi tiếc nuối thu tay lại, đổi sang Ông Tấn Hoa đi lên hỏi.
Chuyện thẩm vấn này Bạch Trân Trân không giỏi, cô cũng chỉ có thể làm công tác hỗ trợ thôi, người thật sự phát huy tác dụng vẫn là Ông Tấn Hoa.
Nhưng Bạch Trân Trân đứng một bên không tài nào ngờ được mình sẽ nghe được một câu chuyện cẩu huyết khó tin như vậy.
Vương Uy là bạn trai cũ của Vương Lệ Mai, ở trong miệng anh ta, Vương Lệ Mai là người phụ nữ ham hư vinh, trước đây khi anh ta là thiếu gia của gia đình giàu có, Vương Lệ Mai cặp kè với anh ta, sau đó nhà anh ta sa sút, trở nên nghèo khó, Vương Lệ Mai trực tiếp vứt bỏ anh ta, sánh đôi với Lý Kim Thọ.
"Người phản bội tình yêu dựa vào đâu sống tốt chứ?"