Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang [Huyền Học] (Dịch Full)

Chương 266 - Chương 266:

 Chương 266: Chương 266: Chương 266:

Thực ra đinh Con Rối không phải tà thuật, mà là thuật pháp trong phái của Đỗ Văn Khiết, đinh Con Rối luyện chế xong hầu như sẽ dùng trên người lệ quỷ oan hồn, cho dù lệ quỷ oan hồn không dễ khống chế như thế, sau khi rút lấy một hồn một phách, năng lực của lệ quỷ oan hồn cũng sẽ giảm mạnh.

"Đinh Con Rối vốn là dùng trên người lệ quỷ oan hồn, cô ta lại vô cớ sử dụng với người bình thường, cô Bạch đá cô ta một cái đã là rất khách sáo rồi."

Nếu Đỗ Văn Khiết dùng chiêu này lên người mình, đừng nói là một cước đá bay cô ta, không dùng roi đánh hồn quất cô ta một trận, anh ta không tên Vương Chiêu.

Kỳ Lỗi vốn còn cảm thấy Bạch Trân Trân đột nhiên động thủ có hơi quá đáng, nhưng sau khi nghe Vương Chiêu giải thích, mặt anh ta lập tức đen như đít nồi.

Đỗ Văn Khiết này, trước đây trông còn là một người rất bình thường, sau bây giờ đột nhiên biến thành bộ dạng quỷ này?

Cô ta có thủ đoạn tâm cơ như thế này khi nào?

Phải biết vừa nãy cô ta bị Bạch Trân Trân nắm lấy tay trái, vừa nói chuyện khiến Bạch Trân Trân phân tâm, vừa dùng tay phải tát lên mặt cô, khi đó tay phải của cô ta đã kẹp mảnh dao rồi, Bạch Trân Trân tránh được đòn này của cô ta, nhưng cô ta còn có đòn kế tiếp.

Ai có thể ngờ được sát chiêu cuối cùng của cô ta lại là đinh Con Rối?

Rốt cuộc là thâm thù đại hận như thế nào mới có thể khiến cô ta dùng thủ đoạn kịch liệt thế này đối phó Bạch Trân Trân?

Một khi đinh Con Rối thành công cắm vào trong cơ thể của Bạch Trân Trân, cho dù cuối cùng hồn phách bị rút đi trở về cơ thể của cô, nhưng cũng sẽ bởi vì tổn hại đối với linh hồn trước đó, ảnh hưởng tới thọ mệnh của Bạch Trân Trân.

Từng thủ đoạn âm mưu này, hoàn toàn chỉnh chết Bạch Trân Trân, chỉ vì ghen tuông đố kỵ, cô ta có thể làm tới bước này?

Thế này cũng quá hoang đường rồi?

Hách Cầm Vận có quan hệ rất tốt với Đỗ Văn Khiết, tuy đôi lúc cách nhìn của hai người khác nhau, Hách Cầm Vận cũng không tán đồng một số cách làm của Đỗ Văn Khiết, nhưng cô ta biết, tuy Đỗ Văn Khiết hành sự hơi cảm tính, nhưng tuyệt đối không phải loại phụ nữ vô duyên vô cớ làm hại người khác.

Vừa nãy, khi cô ta dùng bùa Ngũ Lôi tấn công Bạch Trân Trân đã khiến người ta cảm thấy bất ngờ rồi, bây giờ lại dùng đinh Con Rối đối phó cô...

Đây căn bản không phải chuyện Đỗ Văn Khiết sẽ làm trong tình huống bình thường.

Hách Cầm Vận cắn răng, gấp gáp nói: "Cô Bạch, xin cô tin tôi, tuy tính cách Văn Khiết có hơi cao ngạo, nhưng cô ấy tuyệt đối không phải loại phụ nữ tùy tiện hại người, cô ấy chắc chắn là trúng chiêu rồi."

Cô ta nói như vậy, Kỳ Lỗi và Vương Chiêu cũng phản ứng lại, chỉ là hai người họ thân là đàn ông, không tiện nói đỡ giúp Đỗ Văn Khiết, lúc này, họ nói gì hình như cũng có hơi không đúng lắm.

Đỗ Văn Khiết không bình thường sao?

Bạch Trân Trân khẽ nhíu mày, ánh mắt rơi lên người Đỗ Văn Khiết đang nằm ở đó.

Hách Cầm Vận căng thẳng nhìn Bạch Trân Trân, sốt ruột giải thích: "Cô Bạch, tôi và Văn Khiết quen nhau rất lâu rồi, tôi rất hiểu cô ấy, tuy con người cô ấy có thể có nhiều tật xấu, nhưng cô ấy không phải người xấu, trong này chắc chắn có hiểu lầm gì đó..."

Không đợi Hách Cầm Vận nói tiếp, Bạch Trân Trân trực tiếp lên tiếng ngắt lời cô ta.

"Cho nên?"

Hách Cầm Vận a một tiếng, trên mặt lộ ra vẻ ngơ ngác, không biết Bạch Trân Trân có ý gì.

Bạch Trân Trân chỉ Đỗ Văn Khiết nằm trên đất, bất lực lên tiếng: "Mấy người không phải là đại sư sao? Còn là đại sư sư xuất danh môn, nếu đã cảm thấy cô ta trúng chiêu rồi, vậy sao không ra tay cứu trị?"

Đã nói có thể là Đỗ Văn Khiết trúng chiêu, đám người này ở đây nhìn không? Đỗ Văn Khiết trúng chiêu đó có thể tự khỏi lại sao?

Vốn muốn xem thử thủ đoạn cứu người của những người này, kết quả bọn họ chỉ lo giải thích với mình.

Bình Luận (0)
Comment