Không nói những cái khác, tốt xấu gì đối phương là chưởng quản của nhà tang lễ, vẫn giữ lại ký ức ban đầu, Bạch Trân Trân sợ sau khi ông trở lại sẽ làm khó dễ mình.
Cầu Quốc Hoa tức giận hô: "Hèn hạ, vô sỉ, hạ lưu, không biết nhục!"
Nhìn Cầu Quốc Hoa tức giận mặt đỏ tía tai, Bạch Trân Trân yên lặng đi tới, tiện tay cầm miếng vải không biết móc ra từ chỗ nào nhét vào trong miệng Cầu Quốc Hoa.
Cầu Quốc Hoa: "!!!!"
Ông suýt nữa bị thối tới mức hôn mê bất tỉnh, nhưng thân thể lại bị trói buộc, không giãy thoát được, ông vừa vội vừa tức, trong miệng cứ kêu ô ô a a, ngay sau đó hai mắt nhắm lại, hôn mê bất tỉnh.
"Ngất à? Sau khi bị sâu đục ruột khống chế, tính tình chỉ khó khăn một chút vậy thôi?"
Bạch Trân Trân chậc lưỡi một tiếng, quay đầu hỏi Hách Cầm Vận đang đứng ở một bên: "Cầm Vận, làm phiền cô giúp tôi kiểm tra thử, xem có phải trong người ông ấy có sâu đục ruột hay không."
Hách Cầm Vận nhẹ gật đầu, dùng một lá bùa.
Đợi đến lúc lá bùa biến thành màu xám, cô ta khẳng định chắc nịch nói: "Trong thân thể của ông ấy quả thực có sâu đục ruột, chỉ có điều..."
Bạch Trân Trân truy vấn: "Chỉ có điều cái gì? Sâu đục ruột đó gần trưởng thành rồi sao?"
Hách Cầm Vận lắc đầu, kín đáo xác nhận nói: "Chưa trưởng thành, mặc dù anh ta đã bị "cắm" sâu đục ruột, nhưng căn cứ phản ứng vừa rồi của lá bùa, hình như con sâu đục ruột kia có hơi suy yếu..."
Chuyện đã xảy ra hôm nay đã vượt ra khỏi tầm hiểu biết xưa nay của Hách Cầm Vận.
Khoan không đề cập tới con sâu đục ruột này tiến vào trong cơ thể của Trần Tiểu Sinh còn có thể yên lành ở trong người Trần Tiểu Sinh, sâu đục ruột trong người Cầu Quốc Hoa thế mà cũng thoi thóp, điều này hoàn toàn không phù hợp lẽ thường.
Trần Tiểu Sinh đứng một bên giơ tay lên, yếu ớt nói: "Sư phụ, trước đó tôi cho ông ấy một lá bùa sư phụ cho tôi, có phải có liên quan đến nó không?"
Bạch Trân Trân sửng sốt chốc lát, Cầu Quốc Hoa thế mà cũng mang bùa hộ mạng của cô?
Trần Tiểu Sinh khẳng định mà nhẹ gật đầu, ngày đó lúc bọn họ lên núi gặp quỷ chặn đường, Trần Tiểu Sinh sợ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, đã cho Cầu Quốc Hoa một bùa hộ mạng.
Đoán chừng cũng là bởi vì tấm bùa hộ mạng này nên mới khiến cho Cầu Quốc Hoa tránh bị gặp nạn.
"Cầm vận, tôi có thể tiêu diệt hết sâu đục ruột trong cơ thể ông ấy không?"
Bạch Trân Trân cảm thấy mình đã là người được trời chọn thì không có vấn đề, chỉ là cô không biết nên dùng bùa chú gì mới được.
Hách Cầm Vận ngẫm nghĩ, không xác định nói: "Có một lá bùa trừ tà thì có lẽ có thể giết chết sâu đục ruột triệt để, nhưng đó là bùa chú cao cấp, tôi vẫn chưa nắm vững..."
Bùa chú chia làm ba cấp, cấp thấp, trung cấp, cao cấp. Bùa trừ tà cấp thấp chỉ có thể xua đuổi một chút âm khí, năng lượng ẩn chứa của bùa trừ tà cao cấp có thể giúp cho người ta chư tà bất xâm.
Thời điểm này, dùng bùa chú cao cấp có lẽ có thể tiêu trừ sâu đục ruột trong cơ thể ông.
Bùa bình an Bạch Trân Trân vẽ từ đầu mặc dù là trời xui đất khiến xử lý được sâu đục ruột trong cơ thể của Trần Tiểu Sinh, nhưng sâu đục ruột này có lẽ là vừa mới vào cơ thể của Trần Tiểu Sinh, cộng thêm đồ Bạch Trân Trân cho anh ta nhiều, cho nên mới may mắn tiêu diệt được sâu đục ruột. Nhưng Cầu Quốc Hoa thì khác, bùa bình an phổ thông không thể tiêu diệt triệt để sâu đục ruột.
Bạch Trân Trân nhẹ gật đầu, lấy bách khoa toàn thư phù lục trong túi giao cho Hách Cầm Vận, rất nhanh cô ta đã lật tới trang bùa trừ tà, chỉ cho Bạch Trân Trân nhìn.
Bùa trừ tà không hổ là bùa chú cao cấp, hoa văn cực kì phức tạp, nếu là người bình thường nhìn thì trong mắt bọn họ chữ của bùa trừ tà này chẳng xê xích với chữ như gà bới bao nhiêu. Nhưng là Bạch Trân Trân thì khác, cô có thể thấy rõ điểm xuất phát của bùa, phương hướng di chuyển, chỉ chốc lát, cô đã biết rõ ràng bùa trừ tà nên vẽ như thế nào.
"Trân Trân, bùa trừ tà là bùa chú cao cấp, vẽ rất khó, một lần có thể sẽ không thành công..."
Trước đó Bạch Trân Trân vẽ bùa quá dễ, Hách Cầm Vận sợ cô đột nhiên thất bại sẽ sinh ra tâm ma, bắt đầu hoài nghi năng lực của mình, thế là trước đó đã nói với Bạch Trân Trân lần đầu có thể sẽ có thất bại.
Bạch Trân Trân nhẹ gật đầu: "Vậy tôi thử một lần trước."
Cô nhận bút lông chu sa và giấy vàng của Hách Cầm Vận đưa tới, nín thở tập trung, mang tính thăm dò mà vẽ trang đầu tiên.
Vẽ bùa chú cao cấp quả thực rất khó khăn, so với mấy bùa chú trước đó thì Bạch Trân Trân cảm nhận rõ ràng lúc mình vẽ bùa đã có thêm một ít cảm giác trì trệ, có điều cô vẫn cắn răng kiên trì, mặc dù tốc độ chậm, nhưng vẫn vẽ bùa trừ tà hoàn chỉnh.
Một nét cuối cùng được vẽ xong, lá bùa nổi lên hào quang màu vàng kim nhàn nhạt, bùa chú màu đỏ thắm đã thêm một chút màu vàng nhạt, thoạt nhìn như là phủ một lớp phấn vàng kim quanh lá bùa. Có lẽ bùa trừ tà đã vẽ thành công, có điều trước đó lúc cô vẽ bùa bình an chưa từng xuất hiện hiệu quả này, chẳng lẽ bùa chú cao cấp còn tự đính kèm hiệu quả đặc biệt hay sao?