Bạch Trân Trân yên lặng xếp các khúc thi thể lại, sau đó bắt đầu khâu lại tỉ mỉ thi thể.
Đó là một công trình đặc biệt vĩ đại, rất khảo nghiệm tính kiên nhẫn và cẩn thận của người khác, Bạch Trân Trân se chỉ luồn kim, dùng dây câu trong suốt khâu lại từng li từng tí thi thể lại.
Cách khâu phổ thông rất dễ nhìn ra vết tích, Bạch Trân Trân muốn bảo trì tính hoàn chỉnh của thân thể bằng khả năng lớn nhất thì phải dùng cách khâu giấu sợi, nhất định phải bảo đảm vết thương được khâu lại rất kín kẽ, nhìn không ra vết tích dây câu. Mặc dù dây câu trong suốt, nhưng tính bền dẻo cực dai, rất dễ cắt vỡ thân thể của người, lúc khâu lại Bạch Trân Trân còn phải dồn tất cả mọi sức tập trung, nếu không rất có thể sẽ tạo thành tổn thương lần hai.
Cũng may đây đều là chuyện Bạch Trân Trân làm quen, ngay từ đầu vì thích ứng tình trạng của thi thể người chết nên tốc độ của Bạch Trân Trân có chút chậm, nhưng theo thời gian trôi qua, tốc độ của cô dần dần tăng tốc, chờ đến khi trời tối xuống cuối cùng Bạch Trân Trân đã khâu lại hoàn chỉnh đầu thi thể.
Mảnh thi thể ban đầu đã khâu lại thành thi thể hoàn chỉnh. Nếu cách khá xa thì sẽ nhìn không ra vết tích từng được khâu lại, chỉ có khi xích lại gần mới có thể phát hiện vết tích trên thi thể. Chỗ khó khăn nhất đã giải quyết rồi, tiếp theo đó chính là phải sửa chữa gương mặt.
Mặt của đối phương có lẽ là đã bị vũ khí nặng đập vào, xương mặt lõm vào, đã hoàn toàn nhìn không ra ngũ quan của người này. Cũng may Kim Thủ Thiên cho cô bức hình của cô gái này, Bạch Trân Trân hoàn toàn có thể dựa theo bức ảnh sửa chữa lại gương mặt cho cô ấy.
Sửa chữa gương mặt tốn thời gian tốn sức lực, trước tiên cô cần phải sửa chữa bộ xương mặt của đối phương xong xuôi rồi mới có thể tu bổ ngũ quan của cô ấy, sau đó sửa chữa từng chút từng chút ngũ quan của cô ấy.
Bạch Trân Trân quan sát tình huống của cô ấy chốc lát, sau đó lấy ra quyển tập mình mang theo bên mình, bắt đầu tô tô vẽ vẽ vào quyển tập, đánh dấu mỗi một nơi nên sửa chữa như thế nào, phải sử dụng tài liệu gì các kiểu các kiểu. Lúc cô viết những điều này rất chuyên tâm tập trung, không nhận ra bên người đột nhiên có thêm thứ gì, cuối cùng nét bút cuối cùng được viết xong, bên cạnh truyền đến một giọng nói dịu dàng.
"Hóa ra là cô phải dùng những thứ này để phục hồi dung mạo của tôi như xưa à."
Nơi này chỉ có một mình cô, bất thình lình có thêm một giọng nói, Bạch Trân Trân giật nảy mình, nghiêng đầu nhìn sang.
Sau đó cô nhìn thấy một cô gái trẻ tuổi, dáng dấp dịu dàng.
Lúc nhìn thấy dáng vẻ của đối phương, Bạch Trân Trân hơi sững sờ, lập tức đề phòng lui về sau hai bước.
Bởi vì, bởi vì xuất hiện trước mặt Bạch Trân Trân là một lệ quỷ áo đỏ, dù là dung mạo của cô ấy có dịu dàng hơn nữa, trông có đơn thuần vô hại hơn nữa, Bạch Trân Trân cũng rất khó thả xuống cảnh giác.
"Chúng ta không oán không cừu, tôi chỉ là người được ngài Kim mời đến sửa chữa khuôn mặt của cô, về tình về lý, cô không nên lấy oán trả ơn."
Trước đó Kim Thủ Thiên không giới thiệu thân phận của người chết cho Bạch Trân Trân, bởi vậy Bạch Trân Trân không biết cô ấy tên là gì, có quan hệ gì với Kim Thủ Thiên. Có điều nhìn Kim Thủ Thiên hao tâm tốn sức che chở thi thể của cô, nghĩ có lẽ là người rất quan trọng với Kim Thủ Thiên.
Không phải bạn gái, có lẽ là kiểu em gái.
Nhưng mà Bạch Trân Trân đoán sai rồi, lệ quỷ áo đỏ trước mặt này có lẽ là phát hiện Bạch Trân Trân có chút sợ cô ấy, bèn nhẹ nhàng bay bổng qua một bên, kéo giãn khoảng cách với Bạch Trân Trân.
"Xin chào, tôi tên Đàm Thanh, là vợ của Quan Triều Thu."
Bạch Trân Trân: "Hả?"
Sau khi đối phương tự nói thân phận, Bạch Trân Trân sửng sốt chốc lát, trong lúc nhất thời đầu óc hơi chuyển động không kịp.
Không phải, nếu như cô không nhớ lầm, hình như Quan Triều Thu là người đứng thứ hai bang Hưng nhỉ? Anh ta còn lớn hơn Kim Thủ Thiên năm tuổi, năm nay có lẽ là bốn mươi tuổi rồi.
Cô gái trước mặt này cao lắm cũng chỉ mới hai mươi lăm tuổi, cô ấy với Quan Triều Thu là vợ chồng?
Không đúng, vấn đề mấu chốt nhất chẳng lẽ không phải là cô và Quan Triều Thu là vợ chồng, nhưng sao thi thể của cô ấy lại xuất hiện trong nhà Kim Thủ Thiên?
Chẳng lẽ nào chuyện này lại có kịch bản ẩn giấu gì hay sao?
Nhìn thấy Đàm Thanh muốn nói cái gì với cô, trông điệu bộ đó hình như là muốn bàn giao bí mật gì, Bạch Trân Trân mở miệng ngắt lời cô ấy cực nhanh.
"Cô Đàm, cô đã chết, còn tôi là người sống, tôi tới đây, chỉ là vì sửa chữa di thể cho cô mà thôi."
Lệ quỷ là từ quỷ chết oan chuyển hóa thành, bởi vì chấp niệm quá nặng, khó mà tiêu trừ, trong tình huống bị kích thích quá độ sẽ biến thành lệ quỷ. Và sau khi biến thành lệ quỷ, nếu như chỉ là vì báo thù cho bản thân thì còn có cơ hội tiến vào luân hồi, nhưng có một ngày nào đó giết người thì cũng rất dễ mất lý trí, sau đó bắt đầu giết người bất kể là ai. Ngay khi lệ quỷ bắt đầu giết người bất kể là ai, đã được định sẵn sẽ không còn tương lai.