Hiện tại Đàm Thanh còn duy trì lý trí, nhìn dáng vẻ của cô ấy, có lẽ vẫn chưa báo thù cho bản thân. Dù sao bất kể như thế nào, có lẽ giữa Đàm Thanh và Kim Thủ Thiên và Quan Triều Thu có ân oán tình thù gì đó, nhưng đây không phải là chuyện một nhập liệm sư như cô nên biết.
Cô còn muốn sống thêm hai năm.
Đàm Thanh không ngờ Bạch Trân Trân sẽ trả lời như vậy, trên gương mặt xinh đẹp hiển hiện sự ngạc nhiên.
Thật ra tướng mạo của cô ấy cũng không được xem là nổi bật gì đó, nhưng lại có một đôi mắt lấp lánh như ánh sao, lúc cô ấy nhìn vào người khác, dường như có thể nhìn thấy vũ trụ mênh mông trong mắt của cô ấy.
Cô ấy là một người dịu dàng, nhưng lại có thêm vài phần "người phụ nữ thần bí".
Rất hấp dẫn người khác, cũng rất dễ khiến cho đàn ông mê muội, dù sao đàn ông rất thích kiểu người phụ nữ có khí chất dịu dàng nhưng lại rất thần bí này.
Rất quyến rũ.
Có rất nhiều người phụ nữ cũng thích loại hình như cô ấy, cô ấy có thể đạt được hảo cảm của một nhóm người yêu thích cô ấy dễ như trở bàn tay. Có điều đáng tiếc là, Bạch Trân Trân cũng không phải là loại người sẽ bị cô ấy hấp dẫn.
Có câu nói là tò mò hại chết con mèo, Bạch Trân Trân rất rõ ràng điều này, cho nên lúc nhìn về phía đối phương, vẻ mặt của cô ấy từ đầu đến cuối chỉ có nụ cười đúng mực, sau đó lại rất quyết đoán từ chối những lời hỏi dò như có như không của đối phương.
Biết quá nhiều không có kết cục tốt đẹp gì.
Vô số phim truyền hình, phim điện ảnh và hiện thực đều đang nói cho cô biết đạo lý này, cô bị điên rồi mới tự mình chuốc lấy cực khổ.
"Làm phiền cô tránh ra xa chút, cản ảnh sáng rồi, tôi còn phải làm việc, cô làm trễ nãi tôi rồi."
Bạch Trân Trân chỉ chỉ chỗ trống ở một bên, ra hiệu cô ấy qua đó đứng, nói: "Nếu cô bằng lòng có thể đứng ở bên đó, thế này không cản ánh mắt, cô cũng có thể thấy rõ quá trình làm việc của tôi."
Đàm Thanh: "..."
Thật ra phản ứng của Bạch Trân Trân cũng không vượt ngoài dự đoán của Đàm Thanh, nhưng mỗi một câu nói của cô nói đều khiến Đàm Thanh cảm thấy bất ngờ, càng thêm mấu chốt chính là, cô ấy cảm nhận rõ ràng được những lời Bạch Trân Trân nói đều là xuất phát từ trong tim. Cô thật sự không có chút tò mò nào.
Đàm Thanh yên lặng tránh một khoảng, sau đó nhìn Bạch Trân Trân mở tầng dưới chót thùng dụng cụ lấy ra những thứ kỳ lạ, bắt đầu tiến hành bổ khuyết cho xương mặt bể nát.
Nói thực ra, dùng góc độ một linh hồn nhìn người ta tu bổ thân thể của mình, điều này khiến cô ấy có một cảm giác cực kì quái đản, nhất là Bạch Trân Trân đang nhẹ tay chuyển động trượt lên xuống trên xương mặt của cô ấy, Đàm Thanh cảm thấy mặt mình giống như bị ngón tay dài mảnh của cô xẹt qua.
Ngay từ đầu lực chú ý của Đàm Thanh còn ở động tác của Bạch Trân Trân, nhưng theo thời gian dần trôi qua, lực chú ý của cô ấy đã bắt đầu chuyển dời, cuối cùng rơi vào mặt Bạch Trân Trân.
Bạch Trân Trân đeo khẩu trang, chỉ để lộ đôi mắt và cặp mày xinh đẹp, rõ ràng thi thể của cô ấy đã xấu xí tới cùng cực, nhưng Bạch Trân Trân không hề có sự chán ghét nào, ánh mắt cô nhìn thi thể của mình giống như đang nhìn một tác phẩm nghệ thuật. Và cô thì giống như một nghệ thuật gia thành kính, đang cẩn thận từng li từng tí sửa chữa tác phẩm nghệ thuật bị tổn hại.
Vốn dĩ Đàm Thanh có rất nhiều lời muốn nói, nhưng nhìn Bạch Trân Trân thế này, những lời muốn nói ban đầu rốt cuộc đã không nói ra được, cô ấy yên lặng đứng ở một bên, âm thầm bầu bạn với Bạch Trân Trân.
Lúc người đang bận rộn, thời gian trôi qua sẽ trở nên rất nhanh, đợi đến lúc rạng sáng, Bạch Trân Trân lặng yên đứng thẳng người, cô hoạt động cơ thể cứng ngắc chốc lát, nhìn về phía Đàm Thanh bên trên bàn điều khiển. Xương cốt trên khuôn mặt của cô ấy đã hư tổn quá mức nghiêm trọng, nếu như không bổ khuyết hoàn chỉnh, đoạn sau lúc phục hồi khuôn mặt như trước có thể sẽ xuất hiện chênh lệch không nhỏ. Dù sao da thịt đều phụ thuộc vào xương cốt mà phát triển, cô muốn phục hồi khuôn mặt Đàm Thanh như cũ thì phải khôi phục xương mặt của cô ấy thành bình thường ở mức độ tốt nhất.
Cô nhìn thoáng qua đồng hồ treo trên vách tường, phát hiện lúc này đã là mười hai giờ mười phút rồi, cô đói bụng tới mức bụng kêu ùng ục, tinh thần thể lực đã tiêu hao cực nhiều. Có điều cũng may nỗ lực của cô vẫn có thu hoạch, chí ít xương mặt đã gần như được tu bổ, sửa chữa tàm tạm rồi, ngày mai tiếp tục sửa chữa khuôn mặt nữa là được.
Cô vươn tay tháo bao tay xuống, ném vào thùng rác đặt một bên, sau đó quay người đi về phía phòng khử trùng.