Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang [Huyền Học] (Dịch Full)

Chương 406 - Chương 406:

 Chương 406: Chương 406: Chương 406:

Ví dụ như trên cơ thể một người chỉ có thể vẽ tối đa mười phù lục, nhưng có người cũng chỉ có thể vẽ được ba cái, những bùa chú này vì vẽ ở trên thân thể người cho nên cũng có hạn sử dụng.

Nhiều nhất cũng chỉ có thể duy trì trong thời gian một tháng, khi đến hạn, hiệu quả của phù lục sẽ từ từ biến mất, thậm chí cuối cùng còn hoàn toàn tiêu tán.

Nhưng những cái vẽ trên giấy bùa thì không như vậy, chỉ cần giữ gìn thỏa đáng thì phù vẽ trên giấy phù có thể tồn tại tới mấy trăm năm thậm chí là hơn ngàn năm, chỉ cần không sử dụng thì những thứ phù này vẫn sẽ không hết hạn dùng.

Bạch Trân Trân cũng là do cảm thấy Kim Thủ Thiên có thể đã trúng chiêu, mà cô chẳng có lá bùa nào dễ dùng nên mới dứt khoát vẽ bùa trên người Kim Thủ Thiên trước.

Có điều cũng là chó ngáp phải ruồi mà thôi, nếu không phải Bạch Trân Trân được thần linh xui khiến thì sợ rằng vấn đề trên người của Kim Thủ Thiên vẫn chưa chắc đã được phát hiện ra.

Như đã nói qua, nếu đối phương có thể sử dụng dầu giao nhân để làm tương chấm cá, thì ắt hẳn phải là người trong huyền môn, cái ông ta đi hẳn không phải con đường chính đạo, chẳng qua không biết ông ta dùng nhiều dầu giao nhân như vậy lên trên người Kim Thủ Thiên rốt cuộc là nhằm mục đích gì.

Trong lúc Bạch Trân Trân đang suy nghĩ những vấn đề này, Kim Thủ Thiên đã sai người bắt người gia nhân già tạo ra món tương chấm cá kia về.

Người gia nhân già đó vốn là người đi theo Kim Mân, cha của Kim Thủ Thiên, ông ta đã từng cứu Kim Mân một mạng nên rất được Kim Mân tín nhiệm, sau đó vẫn luôn ở lại bên cạnh Kim Mân.

Còn nói đến loại tương chấm cá này, là sau khi Kim Thủ Thiên ra đời, do người gia nhân già kia nghiên cứu thành công.

Lại nói người gia nhân đó được Kim Mân tín nhiệm vô cùng, lúc ban đầu, sau khi Kim Mân tiếp quản, bang Hưng từng có một thời kỳ vô cùng hỗn loạn, khi đó bang Hưng còn chưa trở thành bang phái mạnh nhất trên toàn Hương Giang, coi như con trai độc nhất của Kim Mân, Kim Thủ Thiên gặp phải không ít tập kích.

Người gia nhân già đó, cũng chính là Tần Chính Du, ông ta luôn theo sát bảo vệ Kim Thủ Thiên, còn ngăn chặn không ít nguy hiểm cho anh ta.

Có nhiều lần, ông ta đều đã giãy giụa ở biên giới sinh tử, bác sĩ phải hao tốn rất nhiều tâm huyết mới có thể kéo cái mạng của ông ta trở lại.

Kim Mân lại càng tín nhiệm Tần Chính Du hơn, chuyện này khiến cho Kim Thủ Thiên cũng rất tín nhiệm ông ta, mặc dù Tần Chính Du vẫn luôn tự cho bản thân mình chỉ là một người làm cho nhà họ Kim, nhưng Kim Thủ Thiên lại coi ông ta là trưởng bối của mình.

Kim Thủ Thiên nhớ tới lúc anh ta mới tám tuổi, đột nhiên không có khẩu vị ăn uống, anh ta ăn cái gì nôn cái đó, vốn là một cậu bé mập mạp một trăm hai mươi căn, chỉ trong vòng một tháng ngắn ngủi gầy đến mức chỉ còn bảy mươi cân.

Tần Chính Du rất xót anh ta, không bao lâu sau, ông ta liền làm ra một loại tương chấm cá, nói là để cho Kim Thủ Thiên thử một chút, nói không chừng sẽ thèm ăn trở lại.

Nhắc tới cũng kỳ lạ, ngày trước Kim Thủ Thiên ăn cái gì nôn cái đó, ngửi được mùi của thức ăn cũng không ổn, nhưng từ sau khi ăn tương chấm cá, triệu chứng chán ghét nôn mửa của anh ta đều biến mất hết, còn một lần nữa khôi phục lại khẩu vị.

Trẻ con ham ăn, anh ta thích nhất là vị của tương chấm cá nên muốn ngày nào cũng trộn cơm trắng ăn là được, nhưng Tần Chính Du vậy mà vẫn hạn chế anh ta, không cho phép anh ta ăn nhiều.

Kim Thủ Thiên nhớ tương chấm cá kia cứ cách mười ngày nửa tháng anh ta mới có thể ăn một lần, dù anh ta đã lớn lên trưởng thành thì Tần Chính Du vẫn hạn chế anh ta như trước, chuyện duy nhất tốt hơn lúc trước chính là, vốn dĩ mười ngày nửa tháng mới có thể ăn một lần mà bây giờ đổi thành bảy ngày có thể ăn một lần.

Trước đó, Kim Thủ Thiên chưa từng hoài nghi Tần Chính Du, nhưng sau khi Bạch Trân Trân chỉ ra vấn đề, rất nhiều chuyện trước đó bị coi thường chợt tái hiện.

Loại tương chấm cá đó là do Tần Chính Du tự mình chế ra, ông ta nói bản thân dùng cách điều chế gia truyền, dùng nguyên liệu rất trân quý cho nên phải ăn tiết kiệm một chút mới được.

Mùi vị của loại tương cá này thực sự rất tuyệt, bên dưới bang Hưng cũng có những quán rượu sang trọng, Kim Thủ Thiên muốn đưa loại tương cá này vào đó, coi như một selling point (3) nhưng Tần Chính Du lại không đồng ý.

(3) selling point ý chỉ một đặc điểm của sản phẩm hoặc dịch vụ thuyết phục người tiêu dùng mua sản phẩm khác.

Ông ta nói đây là công thức gia truyền, bởi vì năm đó có vài chuyện nên tổ tiên đã lập ra quy củ không thể tiết lộ cách điều chế tương chấm cá này ra bên ngoài, cũng không thể lấy cái này để mưu lợi.

Cho nên dù Kim Thủ Thiên từng nói có thể cho ông ta cổ phần thì ông ta cũng không đồng ý.

Bình Luận (0)
Comment