"Nói vận khí của tôi tốt, vậy đúng thực là ông không có nói sai, vận khí của tôi đúng thực là rất tốt, ông không phục? Không phục thì có thể làm sao? Có bản lĩnh ông khiến cho vận khí của tôi không tốt đi."
"Tỉ mỉ trù tính mấy chục năm thì đã thế nào? Mất hết tính người, táng tận lương tâm gây họa cho ba trăm sáu mươi tám người thì đã sao chứ? Sẽ không phải là ông cảm thấy ông làm như vậy chính là nỗ lực cố gắng chứ?"
"Ông sẽ không phải là cảm thấy bản thân ông cực kỳ có năng lực, có thể giấu giếm được trời đất à?"
"Không phải không báo, thời điểm chưa tới, báo ứng của ông chính là tôi đây."
"Hơn nữa báo ứng này còn là ông tự tỉ mỉ chọn lựa đấy, có ngoài ý muốn hay không, có ngạc nhiên không nào? Tỉ mỉ chọn lựa được tôi, mặc sức tưởng tượng tôi sẽ bù khuyết cho khâu cuối cùng trong kế hoạch của ông, cuối cùng lại trơ mắt nhìn tôi phá hủy kế hoạch của ông..."
"Hì hì hì, đáng đời ông, ai bảo ông lựa chọn tôi chứ? Rõ ràng tôi đã từ chối rất nhiều lần rồi nhưng ông vẫn không ngừng khuyến khích để tôi tới, tôi thật sự không có thấy ai nóng lòng tìm đường chết giống như ông."
Tần Chính Du nằm trên mặt đất, hai chân bị chặn cứng, hoàn toàn không có nơi nào để phản kháng.
Mặc dù thiên lôi vừa rồi không có bổ trúng Tần Chính Du, nhưng nơi ông ta nằm cách nơi trước đó Bạch Trân Trân gặp phải sét đánh cũng không xa, hoặc nhiều hoặc ít ông ta cũng chịu một chút dư chấn.
Vốn dĩ tuổi tác đã cao, hơn nữa còn là Tà Thuật Sư thối tha xấu xa. Khi ông ta bị khắc tinh yêu tà như thiên lôi sượt qua bên cạnh, ông ta đã không chịu nổi. Lại thêm Bạch Trân Trân cứ mãi chửi vuốt mặt không kịp, cưỡng ép mắng cho lão già họm hẹm như Tần Chính Du hôn mê bất tỉnh.
"Mày... mày... mày..."
Bàn về võ mồm thì một trăm Tần Chính Du cộng lại cũng không phải là đối thủ của Bạch Trân Trân, ông ta tức giận muốn phản bác nhưng lại bị Bạch Trân Trân mắng trả lại liên tục.
"Thế này là trúng gió không thể nói chuyện rồi? Quả nhiên, ác có ác báo, ông trời đúng là không lừa tôi."
Tần Chính Du một hơi cũng không kịp thở, sau khi phun ra một ngụm máu tươi thì hai mắt nhắm lại, gục thẳng xuống đất.
Nhìn Tần Chính Du gục trên mặt đất không rõ sống chết, Bạch Trân Trân hơi thở dài một hơi, hai chân mềm nhũn, cứ vậy ngồi lì dưới đất.
Tay cô giơ lên, lau mồ hôi trên trán, tìm tảng đá hơi vuông vuông ngồi xuống.
Cô phải chú ý nghỉ ngơi một lát, đừng nhìn vừa rồi cô mồm mép lốp bốp là thế, nhưng hoạt động miệng cũng cực kỳ mệt mỏi, cô phải nghỉ ngơi một lát mới được.
Một bên khác, đại sư Hàn đã ngồi xe chạy tới.
Có điều lúc đại sư Hàn đến, thiên lôi đã ngừng tấn công, mây đen vốn dĩ tụ tập tại trên không biệt thự nhà họ Kim cũng dần dần tiêu tan.
Hùng Khiết là người đầu tiên phát hiện đại sư Hàn đã đến, cô ta lập tức đi tới, dẫn đại sư Hàn tới.
"Ông chủ, đại sư Hàn đã tới."
Trơ mắt nhìn biệt thự giá trị mấy tỷ bị sét đánh không còn gì, đả kích mà Kim Thủ Thiên đã chịu nghĩ là biết, coi như thiên lôi biến mất, Kim Thủ Thiên vẫn không bình tĩnh lại được.
Có điều con người anh ta am hiểu nhất là diễn trò, sau khi Hùng Khiết dẫn đại sư Hàn tới, rất nhanh Kim Thủ Thiên đã điều chỉnh xong cảm xúc, thuật lại tất cả những chuyện mình biết cho đại sư Hàn.
"Đại sư Hàn, vừa rồi sấm sét ghê gớm vậy, biệt thự nhà họ Kim đã bị đánh thành phế tích rồi, người ở bên trong còn có tỉ lệ sống sót không?"
Nhắc đến Bạch Trân Trân, Kim Thủ Thiên cũng cảm thấy trong lòng như đang bị kim đâm, cảm giác đau đớn ê ẩm ở không ngừng lan tràn trong trái tim. Có lẽ là bởi vì nguyên nhân hiệu ứng cầu treo hoặc là bởi vì những nguyên nhân gì khác, tóm lại, hiện tại Kim Thủ Thiên đã sinh ra một chút tình cảm không quá thích hợp với Bạch Trân Trân.
Vừa nghĩ tới có khả năng cô gái diễm lệ vô song đó chết trong kiếp nạn vừa rồi, anh ta đã cảm thấy mình sắp không thở nổi.
Vừa rồi sấm sét tới đột ngột, vậy tuyệt đối không bình thường, với tính cách của Bạch Trân Trân, chắc chắn sẽ không gọi sấm sét đến vô duyên vô cớ, nhất định là đã xảy ra chuyện gì mà anh ta không biết.
Kim Thủ Thiên có chút sợ Bạch Trân Trân sẽ đồng quy vu tận với người ta, cho nên mới có câu hỏi này.
Ánh mắt đại sư Hàn nhìn sang khu phế tích kia, đại sư lắc đầu nói: "Ngài Kim, điểm này tôi không thể cho anh đáp án."
Bùa Cửu Tiêu Lôi Đình có uy lực to lớn, người thường vô phương ngăn cản, sử dụng Bùa Cửu Tiêu Lôi Đình, nói theo một ý nghĩa nào đó, cũng là một loại đấu pháp đồng quy vu tận. Nếu như không thể trốn kịp lúc thì có khả năng sẽ bị thiên lôi chế trụ, trực tiếp bị đánh chế.
Càng là bùa chú có uy lực mạnh mẽ thì càng khó bị khống chế, bùa Cửu Tiêu Lôi Đình chính là loại bùa chú như thế.