Bạch Trân Trân đã cứu nhiều người như vậy, cho cô bao nhiêu tiền đều nên cả.
Bạch Trân Trân: "!!!"
Hạnh phúc tới quá đột ngột, thực ra Bạch Trân Trân muốn dè dặt một chút, duy trì chút phong phạm của cao nhân ngoại thế, nhưng thực sự hai anh em này cho quá nhiều tiền, Bạch Trân Trân không khống chế được, cười phụt thành tiếng.
"Cái kia, tôi chỉ là có hơi vui, anh để tôi điều chỉnh lại chút..."
Bạch Trân Trân cố gắng muốn bày ra dáng vẻ đứng đắn, nhưng cuối cùng vẫn thất bại, cô dứt khoát không màu mè nữa, trực tiếp ngồi ở đó cười ngốc.
Tính như vậy, cô sẽ có bao nhiêu tiền?
Kim Thủ Thiên: "..."
Anh ta cũng chỉ hơi ngẩn ngơ một chút, nhìn Bạch Trân Trân cười tít mắt, cả người Kim Thủ Thiên cũng thả lỏng.
Nụ cười của Bạch Trân Trân rất có lực cảm nhiễm, lúc Kim Thủ Thiên phát hiện, khóe miệng của mình cũng không nhịn được lộ ra nụ cười.
Thực ra Kim Thủ Thiên rất không thích người tham tiền, nhưng không biết vì sao, rõ ràng Bạch Trân Trân cũng vì có thể có được rất nhiều tiền mà vui vẻ, nhưng anh ta lại không hề cảm thấy Bạch Trân Trân tham tiền chút nào, ngược lại cảm thấy bộ dạng này của cô cực kỳ bình thường.
Quả nhiên, giới hạn của con người rất có tính đàn hồi, phải xem người mà giới hạn này nhắm tới là ai.
Kim Thủ Thiên nói với Bạch Trân Trân, ngày mai anh ta sẽ làm thủ tục, chuyển tài sản của Đàm Thanh cho Bạch Trân Trân, mà phần của anh ta cũng sẽ cho cô.
Chuyển dịch khối tài sản lớn, quá trình có thể có hơi chậm, nhưng Kim Thủ Thiên bày tỏ, anh ta sẽ cử luật sư tốt nhất, hơn nữa sẽ tìm quan hệ, đảm bảo để Bạch Trân Trân lấy được tiền với tốc độ nhanh nhất.
Bạch Trân Trân cười gật đầu: "Ngài Kim, tôi tin anh."
Người này là người không thiếu tiền, căn nhà xa hoa mấy trăm triệu tệ hủy là hủy, không chút xót của, người như vậy chắc chắn sẽ không tham chút tiền đó của cô.
"Ngài Kim, nếu vấn đề nhà anh đã xử lý xong, bây giờ sức khỏe của tôi cũng hồi phục rồi, tôi chuẩn bị trở về."
Bạch Trân Trân nói với Kim Thủ Thiên, cô phải quay về chuẩn bị một chút, đưa những linh hồn này vào địa phủ.
"Tôi phải mở quỷ môn, thỉnh âm thần, để họ thuận lợi tiến vào địa phủ đầu thai, bây giờ họ đều là quỷ hồn bình thường, ở lâu trên nhân gian không có bất cứ ích lợi gì cho họ."
Bạch Trân Trân thành thật nói, nói với Kim Thủ Thiên mình sẽ xử lý những linh hồn này thế nào.
Kim Thủ Thiên thở dài, cẩn thận hỏi: "Tôi có thể xem không? Tôi muốn đích thân tiễn Đàm Thanh và hai đứa nhỏ vào địa phủ."
Bạch Trân Trân lắc đầu, quả quyết từ chối Kim Thủ Thiên: "Không được."
Kim Thủ Thiên im lặng, sau đó lập tức nói: "Tôi biết đây là một giá tiền khác, tôi có thể thêm tiền."
Bạch Trân Trân: "..."
Đây là chuyện tiền nong sao?
Nếu có thể để anh ta đi xem, Bạch Trân Trân nể tình nhiều tiền như thế, tặng kèm cho anh ta một chỗ xem thì thế nào? Nhưng Kim Thủ Thiên là người bình thường, trước đây từng ăn mỡ giao nhân nhiều năm như thế, bây giờ thân thể của anh ta căn bản không thích hợp nhìn thấy âm thần.
"Tuy âm khí trong cơ thể anh bị tôi loại bỏ, nhưng dù sao cũng bị âm khí xâm thực nhiều năm như thế, anh vẫn chưa hoàn toàn hồi phục lại, nếu gặp âm thần, bị coi thành quỷ hồn câu vào địa phủ, tôi không có năng lực kéo anh ra đâu."
Với năng lực hiện tại của Bạch Trân Trân, mở quỷ môn triệu hoán âm thần còn được, vào địa phủ kéo người, Bạch Trân Trân thật sự không có bản lĩnh đó.
Tuy chế độ địa phủ nghiêm minh, nhưng cũng không có nghĩa sẽ không sai sót, bắt nhầm quỷ hồn, nếu phát hiện kịp thời, có thể cho quỷ hồn kịp thời hoàn dương, nhưng nếu phát hiện muộn, thi thể bị thiêu, chỉ có thể bù đắp ở kiếp sau.
Nhưng Bạch Trân Trân luôn cho rằng, cho dù là linh hồn giống nhau, nhưng bởi vì quá khứ từng trải khác nhau, kiếp trước kiếp này không thể đối đãi như cùng một người.
Cũng tức là nói, cho dù bù đắp ở kiếp sau, cũng không có nghĩa có thể bù đắp kiếp này của anh ta.
Đương nhiên, địa phủ sẽ nhận định cùng một linh hồn là cùng một người, mặc kệ luân hồi bao nhiêu kiếp, chỉ cần linh hồn giống nhau liền mặc nhận là một người, bù đắp cho kiếp trước hay kiếp sau, đối với họ mà nói đều như nhau.
Cô giải thích cho Kim Thủ Thiên, sau đó nói: "Đương nhiên, nếu anh chấp nhận bắt sai, đền bù vào kiếp sau cho anh, tôi cũng không phải không thể dẫn anh tới, dù sao không phải chuyện khó khăn mấy, chỉ cần anh đồng ý..."