Lúc cô nói lời này cực kỳ tự nhiên, hiển nhiên đã coi Ông Tấn Hoa như bạn của mình, dĩ nhiên Ông Tấn Hoa cũng sẽ không so đo nhiều như thế với Bạch Trân Trân.
Anh gật đầu nói: "Cô yên tâm, tôi sẽ điều tra."
Nếu Bạch Trân Trân đã nói có vấn đề, vậy chắc chắn là có vấn đề, anh tra một chút cũng không có gì.
Thời tiết bên ngoài vẫn rất nóng, cho dù mặc mát mẻ, vẫn có hơi không chịu nổi, trên trán của Ông Tấn Hoa đã lấm tấm mồ hôi, nhưng nhìn sang Bạch Trân Trân, vẫn là dáng vẻ mát mẻ khoan khoái.
Nhiệt độ oi bức bên ngoài giống như không ảnh hưởng gì tới cô.
Ông Tấn Hoa không nhịn được hỏi một câu: "Cô Bạch, cô không nóng sao?"
Bạch Trân Trân nghe vậy, cười nói: "Không nóng, bởi vì tôi có vũ khí bí mật."
Nói xong, Bạch Trân Trân lấy cái mũ có viền ren màu hồng xuống, lộ ra đồ bên trong.
"Tôi phát hiện bùa mát mẻ trong bách khoa toàn thư phù lục, có thể giảm nhiệt, bên ngoài có nóng mấy, có bùa này tôi cũng không sợ.
Nếu không phải bởi vì có món thần khí gian lận này, cô nào dám trang điểm ra ngoài với Ông Tấn Hoa? Nhiệt độ cao như vậy, nếu nhòe lớp trang điểm, gương mặt xinh đẹp này của cô không phải sẽ xuất hiện tì vết sao?
Ông Tấn Hoa: "Thì ra là vậy."
Thế mà còn có loại bùa này sao? Đạo bùa chú quả nhiên thần kỳ.
Bạch Trân Trân hiểu nhầm ý của Ông Tấn Hoa, tưởng anh đang ngưỡng mộ, bèn giải thích: "Trong xấp bùa tôi cho anh cũng có, anh có thể trực tiếp lấy ra dùng."
Loại bùa mát mẻ này thực ra không có tác dụng quá lớn, chỉ có thể giảm nhiệt mà thôi, nhưng loại bùa này không phải dùng một lần, nó giống như bùa hộ thân, có thể dùng nhiều lần.
Đương nhiên, tuy có thể dùng nhiều lần, nhưng lại không phải sử dụng vô hạn, một lá bùa đại khái có thể dùng ba ngày, tính kỹ ra, vẫn rất hời.
"Chắc anh cũng cần ra ngoài làm việc, nếu anh ra ngoài, vậy thì dán lên quần áo, hoặc trong mũ, hiệu quả giảm nhiệt rất tốt."
Nói xong, cô chỉ vào mặt mình, thể hiện thành quả của bùa mát mẻ: "Anh xem, tôi ra ngoài với anh lâu như vậy, lớp trang điểm không bị nhòe, trời mùa hè, mạng của tôi đều là do bùa mát mẻ cho."
Nhưng trên người Bạch Trân Trân không có mang bùa dư, túi của Ông Tấn Hoa còn để trên xe, cho nên bây giờ anh muốn dùng bùa mát mẻ cũng không được.
"Cô Bạch, buổi chiều tôi rảnh, cô có việc gì không?"
Ông Tấn Hoa lên tiếng hỏi một câu, Bạch Trân Trân không nghĩ nhiều, lắc đầu nói: "Không, sao vậy?"
Ông Tấn Hoa mỉm cười nói: "Chúng ta đến trung tâm thương mại phía trước dạo đi, tôi thấy gu thẩm mỹ của cô Bạch rất tốt, tôi muốn mua ít quần áo, cô Bạch, có thể nhờ cô chấm giúp tôi không?"
Nhờ cô lựa quần áo giúp sao?
Bạch Trân Trân nhíu mày, ánh mắt quét qua gương mặt anh tuấn của Ông Tấn Hoa, cô mỉm cười, phóng khoáng đồng ý.
"Được, nhưng hình như trung tâm thương mại ở đây không có gì dạo cả, đến Cửu Long đi, dù sao anh lái xe mà."
Dĩ nhiên Ông Tấn Hoa không có ý kiến, anh lái xe chở Bạch Trân Trân tới trung tâm thương mại bên Cửu Long, hai người dạo ở đây.
Nói ra tuy Ông Tấn Hoa xuất thân hào môn, nhưng lại không kén nhãn hiệu quần áo, cửa hàng mà Bạch Trân Trân đề nghị hầu như đều là nhãn hiệu tầm trung, nhãn hiệu cao cấp gần như không có, nhưng Ông Tấn Hoa lại không để ý.
Quần áo Bạch Trân Trân phối cho anh đều lấy thoải mái là chính, giá cả ngược lại không nằm trong phạm trù cân nhắc.
Dạo một vòng, mua sáu bảy bộ đồ, tiền tiêu ra còn không đắt bằng bộ tây trang trên xe của anh.
Ông Tấn Hoa không ngờ Bạch Trân Trân không chỉ biết phối đồ, còn là cao thủ tiết kiệm, nếu để anh tự mua, thật sự chưa chắc có thể mua được đồ có mức giá phù hợp như vậy.
Ông Tấn Hoa không chút keo kiệt khen Bạch Trân Trân: "Cô Bạch, cô thật sự rất lợi hại, nếu không nhờ cô, tôi không mua được quần áo đẹp giá hời như vậy."
Bạch Trân Trân cười xua tay: "Cũng bình thường, kiếm tiền không dễ, mua đồ dĩ nhiên phải so sánh giá cả, mặc thoải mái là được, tôi không theo đuổi hàng hiệu."
Nói xong, Bạch Trân Trân nhìn đối phương, nói tiếp.
"Tôi tưởng người có điều kiện như trưởng khoa Ông sẽ để ý nhãn hiệu quần áo."
Dù sao thì mấy lần Bạch Trân Trân gặp Ông Tấn Hoa, ngoài lúc mặc đồng phục, thời gian khác, giá của những bộ thường phục anh mặc không rẻ.
Ông Tấn Hoa lắc đầu, giải thích: "Đồ của tôi bình thường đều là người nhà chuẩn bị, tôi rất ít khi đích thân đi mua."
"Lần này tôi muốn thay đổi phong cách khác, vừa hay biết cô Bạch giỏi chọn đồ, cho nên mới nhờ cô giúp."
Bạch Trân Trân bật cười: "Không ngờ nghề thứ ba của tôi đã được trưởng khoa Ông khai phá ra rồi."