Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang [Huyền Học] (Dịch Full)

Chương 52 - Chương 52:

 Chương 52: Chương 52: Chương 52:

Mạnh Tử cũng biết tính cách của Bạch Trân Trân, anh ta gãi đầu một cái, không tiếp tục vòng vo, lập tức nói mục đích mình tìm Bạch Trân Trân ra.

"Trân Trân, là thế này..."

Đêm qua là Mạnh Tử trực ban, sau nửa đêm, có đưa tới một thi thể nhảy xuống biển tử vong, thi thể kia bị tổn hại hơi nghiêm trọng, gương mặt bị tôm cá gặm nuốt không ít, đã không nhìn ra bộ dáng lúc đầu rồi.

Mạnh Tử có thể xử lý thi thể phổ thông, gặp phải loại này, anh ta không thể làm được. Rơi vào đường cùng, chỉ có thể chờ đợi sau khi Bạch Trân Trân đã đến, tìm kiếm trợ giúp của cô.

Bạch Trân Trân: "..."

Cô "chỉ tiếc rèn sắt không thành thép" nhìn Mạnh Tử: "Anh làm nhập liệm sư đã lâu như vậy, ngay cả thi thể chết đuối cũng không biết xử lý? Mấy năm này anh làm ăn kiểu gì thế?"

Phải biết Hương Giang là một hòn đảo, hàng năm người hoặc là bởi vì ngoài ý muốn, hoặc là nhảy xuống biển tự sát cũng không ít, đưa đến nhà tang lễ không có một trăm cũng có năm mươi, xử lý thi thể ngâm nước mà chết là kỹ năng cơ bản của nhập liệm sư bọn họ, Mạnh Tử thế mà đến bây giờ vẫn không có cách nào xử lý?

Hiển nhiên Mạnh Tử cũng biết mình thế này rất hoang đường, anh ta tội nghiệp nhìn Bạch Trân Trân, yếu ớt nói: "Tôi không phải đang học sao? Thi thể chết đuối phổ thông tôi cũng không phải không biết xử lý, nhưng thi thể này đã bị tổn hại hơi nghiêm trọng, tôi không phải là không có cách nào sao?"

Trình độ thi thể bị tổn hại cao tới năm mươi phần trăm, trên người còn dễ nói, quần áo mặc vào là không nhìn ra nhiều, vấn đề ngay tại gương mặt của người chết bị tổn hại quá nghiêm trọng sẽ nhìn không ra diện mạo trước kia nữa. Mạnh Tử cầm ảnh so sánh nửa ngày, thật sự là không biết nên bắt tay vào đâu, chỉ có thể đi cầu trợ Bạch Trân Trân.

Thấy biểu cảm Bạch Trân Trân không vui, Mạnh Tử lập tức nói: "Trân Trân, chị Bạch, bộ phận thân thể của thi thể tôi đã xử lý xong, có điều là gương mặt bây giờ tôi không có khả năng phục hồi nguyên vẹn, tổn hại quá nghiêm trọng, tôi thật sự không am hiểu cái này..."

"Chị Bạch, chị cũng không muốn thân nhân của người chết lúc nhìn mặt thân nhân mình một lần cuối cũng không nhìn ra mặt mũi chân chính của đối phương chứ?"

Lúc tổ chức nghi thức từ biệt, thân bằng quyến hữu của người chết sẽ nhìn mặt lần cuối. Khuyết tổn của thân thể dễ che giấu, nhưng khuôn mặt bị khuyết tổn rất khó che giấu, gặp phải tổn hại thực sự nghiêm trọng, sửa chữa không được, rơi vào đường cùng, chỉ có thể lấy vải trắng che mặt, phòng ngừa thân nhân nhìn thấy mặt người chết. Nhưng bên Hương Giang rất chú ý tiểu tốt, vải trắng che mặt ngụ ý không tốt, dù sao phương diện liên quan linh cữu và mai táng có rất nhiều cấm kỵ, hơi không cẩn thận, sẽ chạm tới những cấm kỵ này. Cho nên thi thể được đưa tới, bọn họ đều sẽ cố hết khả năng khôi phục thành dáng vẻ người chết khi còn sống, để khi bọn họ hoàn toàn biến mất tại thế gian này lưu giữ cho thân bằng quyến hữu không phải là dáng vẻ bết bát nhất.

"Chị Bạch, tôi thật sự hết cách rồi, chỉ cần là tôi có một xíu biện pháp, tôi cũng sẽ không tới nhờ vả chị, van cầu chị giúp tôi một chút có được không? Cô giúp tôi lần này, về sau tôi giúp cô trực ba ngày ca đêm, thế nào?"

Mạnh Tử tội nghiệp xin Bạch Trân Trân, sau khi hứa hẹn vô số lợi ích, Bạch Trân Trân mới đành phải đồng ý.

"Được thôi, nể tình sự cầu xin thành tâm thành ý của anh, lần này tôi giúp anh một lần."

Thấy Bạch Trân Trân đồng ý, Mạnh Tử vui mừng suýt nữa nhảy dựng lên, nhưng mà rất nhanh Bạch Trân Trân đã tạt cho anh ta một chậu nước lạnh.

"Có điều lúc tôi sửa chữa gương mặt người chết, anh phải ở một bên nhìn."

Mạnh Tử "À" một tiếng, ngơ ngác nói: "Tôi còn phải ở một bên nhìn sao?"

Anh ta cẩn thận từng li từng tí nhìn Bạch Trân Trân một cái, không quá chắc chắn có phải mình đã hiểu sai ý của Bạch Trân Trân.

"Chị Bạch, ý của chị là, chị sẽ dạy tôi?"

Phải biết mỗi một nhập liệm sư ngoại trừ một chút tay nghề sửa chữa phổ thông ra thì đều có một ít kỹ thuật độc môn sẽ không truyền ra ngoài, cho nên lúc xử lý gương mặt sửa chữa thi thể, bọn họ thường thường sẽ không để cho người ngoài ở bên cạnh vây xem.

Hiển nhiên Mạnh Tử cũng biết quy củ bất thành văn này, thấy Bạch Trân Trân mời anh ta đứng ngoài quan sát, Mạnh Tử có chút thụ sủng nhược kinh. Phải biết mặc dù Bạch Trân Trân tuổi trẻ, nhưng là nhập liệm sư tốt nhất nhà tang lễ của bọn họ, bất kể là thi thể gì, vào trong tay cô thì đều sẽ được sửa chữa như lúc ban đầu, khiến cho người ta nhìn không ra vấn đề.

Cô thế mà bằng lòng để cho mình đứng ngoài quan sát, thế này là chuẩn bị dạy anh ta mấy kỹ thuật sao?

Bình Luận (0)
Comment