Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang [Huyền Học] (Dịch Full)

Chương 541 - Chương 541:

 Chương 541: Chương 541: Chương 541:

Vương Quan Hữu bị ánh mắt này chọc tức, lên giọng chỉ trong nháy mắt, y gần như không duy trì được hình dáng con người của mình, miệng bè ra, phun hai cái giác quan bên miệng của mình ra.

"Vương Quan Thanh, mày đang phách lối cái gì chứ?"

"Mày đã không còn cái gì để mà phách lối nữa rồi, Lý Lỵ đã đoạt truyền thừa của mày rồi, đương nhiên mày sẽ suy bại, mày cho rằng bản thân mày còn có thể chống đỡ bao lâu?"

Nhưng đối mặt với Vương Quan Hữu đang thở hổn hển, Vương Quan Thanh vẫn hết sức tỉnh táo như cũ: "Tôi có thể chống đỡ được sự hủy diệt của anh, người thừa kế mới đảm nhiệm vừa ra đời, chuyện này trước nay cũng chỉ là chiến tranh giữa hai người chúng ta."

Đa phần là bởi vì hai năm này Vương Quan Thanh vẫn luôn giữ thế yếu trước mặt y nên Vương Quan Hữu dường như đã quên Vương Quan Thanh vốn có dáng vẻ như thế nào.

Dáng vẻ lạnh lùng không sợ hãi kiểu này của bà ta khiến cho Vương Quan Hữu sinh ra một dự cảm không may mắn, nhưng nghĩ tới chuyện Vương Quan Thanh cùng lắm chỉ là đang phô trương thanh thế mà thôi, y lại bình tĩnh trở lại.

Người thừa kế mới đảm nhiệm xuất hiện, người thừa kế cũ ắt phải suy bại, truyền thừa từ trước đến nay đều là chuyện tàn khốc như vậy, có lẽ đã từng có chuyện một người thừa kế cũ tự thôn tính người thừa kế tân nhiệm nhưng cho tới bây giờ bọn họ vẫn chưa từng nghe nói.

Nếu như Vương Quan Thanh thực sự mạnh như vậy thì y căn bản không thể nào thấy được Lý Lỵ xuất hiện trong phòng của mình.

"Đi cùng tao."

Vương Quan Hữu không muốn bị Vương Quan Thanh đang phô trương thanh thế lừa dối, y lấn người lên, bắt lấy cánh tay Vương Quan Thanh, muốn dùng sức mạnh để làm phương tiện đưa bà ta đi.

Nhưng Vương Quan Thanh vậy mà lại bất thình lình há hốc miệng, cắn về phía cổ của Vương Quan Hữu.

Vương Quan Hữu đã phát giác ra, tránh né một cái theo bản năng, một cắn kia của Vương Quan Thanh không rơi vào cổ y mà ngược lại rơi xuống bả vai y.

Hàm răng sắc bén găm vào trong thân thể Vương Quan Hữu, y đau tới mức phát ra tiếng kêu gào chói tai, móng tay trên hai tay dài ra trong nháy mắt sau đó còn hung ác cắm vào trong thân thể của Vương Quan Thanh.

Vương Quan Thanh đau đến mức toàn thân run lẩy bẩy nhưng lại không có ý buông Vương Quan Hữu ra, bà ta bất thình lình dùng sức xé một miếng thịt của Vương Quan Hữu.

"A!!!"

Máu tươi văng ra tung tóe, Vương Quan Hữu đau tới mức kêu lên thảm thiết, móng trên tay y lại một lần nữa dài ra, bất ngờ xuyên qua thân thể của Vương Quan Thanh.

Trên người Vương Quan Thanh xuất hiện mười động máu dầm dề, máu tươi màu đỏ đậm tuôn từ chỗ vết thương ra bên ngoài, bà ta đau tới mức cả khuôn mặt đều biến dạng nhưng lại không có ý chạy đi.

"A!!"

Vương Quan Thanh kêu một tiếng thảm thiết, đầy Vương Quan Hữu ngã nhào xuống đất sau đó căng miệng ra thật to, cắn về phía cổ của Vương Quan Hữu.

Nếu như bị cắn trúng thì thân thể này của y căn bản không chống đỡ nổi.

Trước khi Vương Quan Hữu tới cũng đã tính sẽ có chuyện như này xảy ra, y đã chuẩn bị chu đáo, sau đó sẽ đánh với Vương Quan Thanh.

Đây là một cuộc chiến cực kỳ thảm thiết, trong lòng hai người cũng đã biết rõ bọn họ nhắm tới tính mạng của người còn lại, không có ai nương tay với người còn lại.

Cho nên bọn họ ra tay người này tàn nhẫn hơn người kia, chiêu nào cũng hướng về chỗ chí mạng trên người đối phương.

Máu tươi màu đỏ đậm tung tóe bốn phía, máu tương chưa kịp phun ra ngoài đã bị đối phương nuốt xuống, cặp mắt chém giết của bọn họ đỏ lên, bọn họ đã hoàn toàn từ bỏ phương thức chiến đấu của loài người, hoàn toàn sử dụng phương thức chiến đấu của dã thú để bà ta kích đối phương.

Phòng khách vốn còn có vẻ rất ấm áp dưới sự công kích không ngừng của hai người bọn họ đã đổ nát không chịu được, khắp nơi toàn là máu tươi và thịt vụn, nơi này giống như hiện trường tàn sát xẻ thịt đáng sợ.

Hai người có năng lực phục hồi tương đương nhau, nhưng năng lực phục hồi cũng cần phải tiêu hao thể lực của bọn họ, vết thương không ngừng mở rộng, gia tăng, bọn họ không có ý định chậm lại.

Lúc Vương Quan Hữu tới đã thề với Lý Lỵ rằng y nhất định sẽ dẫn Vương Quan Thanh đi.

Kết quả đến khi thấy Vương Quan Thanh, y mới phát hiện đánh giá của bản thân đối với sức mạnh của Vương Quan Thanh đã có sai lầm rất lớn.

Rõ ràng người thừa kế tân nhiệm đã xuất hiện, huyết mạch của người đó đã thức tỉnh, tất cả sức mạnh mà Vương Quan Thanh thừa kế đều không thể áp chế được Lý Lỵ.

Đến khi bà ta trở thành thức ăn, bị Lý Lỵ chiếm đoạt hầu như không còn gì thì việc truyền thừa sẽ hoàn toàn hoàn thành.

Rõ ràng sức mạnh của bà ta đang không ngừng yếu đi, rõ ràng bà ta đã không còn lớn mạnh giống như lúc trước, rõ ràng hai năm này bà ta đứng trước mặt y vẫn luôn là một người bị khinh rẻ, rõ ràng cái gì của bà ta cũng không bằng y.

Nhưng tại sao hết lần này tới lần khác lại biến thành dáng vẻ như bây giờ?

Bình Luận (0)
Comment