Thập Niên 90: Xuyên Thành Nhập Liệm Sư Ở Hương Giang [Huyền Học] (Dịch Full)

Chương 575 - Chương 575:

 Chương 575: Chương 575: Chương 575:

Sau khi ném lại câu nói này, A Tài xoay người rời khỏi đây.

Bạch Trân Trân mơ màng nhìn Trân Ny Phất: "Sao cậu ta lại đột nhiên tức giận?"

Đây là điểm Bạch Trân Trân không hiểu, rõ ràng vừa nãy còn tốt lành, sao đột nhiên lại tức giận chứ?

Trân Ny Phất có hơi cạn lời nhìn Bạch Trân Trân: "Cậu nói xem? Với EQ này của cậu, rốt cuộc làm sao lăn lộn được trong công ty khắp nơi đều là nhân tinh này?"

Sau khi nói xong, Trân Ny Phất lắc đầu, xoay người rời đi.

Trước bàn làm việc chỉ còn lại một mình Bạch Trân Trân, cô mơ màng ngồi ở đó, bánh bao vừa mới ăn cũng không ngon nữa.

Rõ ràng vừa nãy còn tốt lành, sao đột nhiên người thay đổi rồi?

Bạch Trân Trân nghĩ mãi không ra, nhưng bánh bao này vẫn rất ngon, Bạch Trân Trân thỏa mãn, giải quyết sạch sẽ bánh bao và trà sữa.

Sau khi ăn xong, Bạch Trân Trân chuẩn bị làm việc, nhưng khi ngồi trước bàn làm việc, cô nhìn bàn làm việc không có bao nhiêu đồ, nét mặt càng trở nên mơ hồ.

Cô nhớ mang máng hình như tổng giám đốc đã sắp xếp cho cô không ít việc, trước đây cô cũng tới phòng làm việc của tổng giảm đốc lấy văn kiện cần thiết về, sao bây giờ trên bàn lại trống không, những văn kiện cô cần đâu?

Ngay lúc Bạch Trân Trân thất thần, Trân Ny Phất ôm một đống văn kiện tới, bỏ hết lên bàn Bạch Trân Trân.

Nhìn những văn kiện sắp chất thành đồi này, Bạch Trân Trân chìm vào trong im lặng, qua một lúc lâu, mới mở miệng nói: "Đây là nội dung công việc hôm nay của tôi?"

Sao cô cảm thấy bẫy như vậy chứ? Nhiều văn kiện như vậy, một mình cô có thể hoàn thành sao?

Trân Ny Phất lộ ra một nụ cười với Bạch Trân Trân, cực kỳ nghiêm túc nói: "Người giỏi vất vả hơn, hết cách, năng lực làm việc của cậu mạnh, những công việc này dĩ nhiên phải do cậu làm rồi."

Bạch Trân Trân: "..."

Cô tới làm việc, không phải tới làm oan đại đầu được không?

Ngay lúc Bạch Trân Trân chuẩn bị tức giận, một câu nói của Trân Ny Phất xóa tan cơn giận của cô.

"Trân Trân, đây là công việc của cậu, không làm sẽ bị phạt tiền."

Bạch Trân Trân: "..."

Được, mạng của người làm công không phải mạng, Bạch Trân Trân còn có thể thế nào?

Cô thở dài, chấp nhận số phận bắt đầu làm việc.

Chỉ là số văn kiện này thực sự quá nhiều, Bạch Trân Trân một mình hai tay, có máy tính giúp đỡ hay không, tiến độ vẫn cực kỳ chậm.

Cô bận rộn cả một ngày, vẫn không làm xong.

Nhưng Bạch Trân Trân nhớ giám đốc từng phân tích, bảo cô ngày mai phải nộp văn kiện lên, Bạch Trân Trân hết cách, chỉ có thể cắn răng kiên trì.

Xem ra tối nay cô phải ở công ty tăng ca rồi.

Lúc Trân Ny Phất tan làm chạy tới chỗ Bạch Trân Trân, nhìn Bạch Trân Trân bận tới đầu óc quay cuồng, Trân Ny Phất quan tâm mở miệng nói: "Trân Trân, hay là tôi làm cùng cậu nhé? Một mình cậu phải làm tới khi nào mới xong được?"

Nói xong, Bạch Trân Trân vội vàng chia một phần văn kiện ra, sau đó giao nó cho Trân Ny Phất.

Lúc cô làm việc này cực kỳ bình thường, không hề cảm thấy cô giao công việc của mình cho Trân Ny Phất có gì không đúng.

Biểu cảm trên mặt Trân Ny Phất có hơi khó tả, cô ấy chẳng qua là khách sáo với Bạch Trân Trân một chút, kết quả đối phương lại thuận nước đẩy thuyền, trực tiếp giao việc cho cô ấy làm.

Cô ấy mấp máy môi, dường như muốn nói gì, nhưng Bạch Trân Trân lại vô tội nhìn đối phương: "Sao vậy? Có vấn đề gì sao?"

Lời muốn nói ra của Trân Ny Phất không thể nói ra được, người ta đã hùng hồn sai khiến cô ấy, không cảm thấy làm như vậy có vấn đề gì, cô ấy còn có thể nói gì?

Ngoài chấp nhận số phận, Trân Ny Phất không còn cách nào khác.

Cô ấy thở dài một hơi, ngoan ngoãn bắt đầu xử lý công việc giúp Bạch Trân Trân.

Nhưng tốc độ của Trân Ny Phất hiển nhiên nhanh hơn Bạch Trân Trân không ít, lúc Bạch Trân Trân vừa làm xong khoảng một phần ba, Trân Ny Phất đã làm xong những việc cô chia cho cô ấy rồi.

"Không phải, sao tốc độ của cậu lại nhanh như vậy? Cậu làm được kiểu gì vậy?"

Bạch Trân Trân cực kỳ chấn kinh, không nhịn được hỏi một câu.

Khó trách cô chấn kinh như vậy, dù sao thì cô nhớ năng lực làm việc của mình và Trân Ny Phất ngang ngửa nhau, lượng công việc cô mất cả ngày cũng không giải quyết xong một nửa đã được Trân Ny Phất hoàn thành hơn một nửa...

Người so với người đúng là tức chết người, hơn nữa từ khi nào năng lực của cô lại thấp tới mức độ này?

Bình Luận (0)
Comment